Tối Cường Hệ Thống

Chương 287 : Người hữu duyên lại gặp nhau

Ngày đăng: 10:09 30/04/20


oOo



Trong một góc rừng rậm không người qua lại.



Đến giờ Lâm Phàm mới có thời gian kiểm kê chiến lợi phẩm là mảnh vỡ chí tôn lấy từ Long Uyên công chúa.



Hắn hồi hộp móc cả ba mảnh vỡ ra, ghép thử lại. Hào quang lóe lên, quả nhiên chúng ghép thành một chiếc lệnh bài phong cách cổ xưa, mặt trên chằng chịt chữ bùa.



"Đinh, chúc mừng phát hiện lệnh bài vượt giới. Tác dụng: qua lại giữa Thương Linh châu và Đông Linh châu. Số lần sử dụng: 1/1."



Nhìn thấy lệnh bài trước mắt, tai vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống, Lâm Phàm vui mừng không thôi. Thế nhưng chỉ một giây sau, mặt hắn lại nghệt ra.



"Lưu ý: chỉ khi đạt tới cảnh giới Đại Thiên Vị mới có thể sử dụng lệnh bài này."



- Con bà nó chứ! Vất vả lắm mới có được, lại chưa thể sử dụng. Nhưng mà lệnh bài này chỉ sử dụng được một lần... Cũng tốt, tiểu gia đi Huyền Kiếm Các một chuyến, lấy thêm một tấm lệnh bài chiều về, trên đường tranh thủ lên Đại Thiên Vị. Trước hết về Thương Linh châu nhìn sơn môn, giải quyết xong việc còn cần quay lại Thương Linh châu đã.



Hiện tại, hắn đã là Tiểu Thiên Vị đại viên mãn, cố gắng sẽ sớm đạt tới Đại Thiên Vị. Hơn nữa một lệnh bài chỉ sử dụng được một lần, hiện tại mới có một tấm, cần thêm một tấm nữa để trở về, hắn còn rất nhiều việc phải làm bên Đông Linh châu. Còn sau đó, hắn tin cứ tiếp tục phát triển, nhất định sẽ có ngày có thực lực đủ để vượt qua hai châu mà không cần lệnh bài.



Nghĩ xong xuôi, hắn lại tiếp tục đi.



....



Vài ngày sau.



- Cuối cùng đã tới.



Lâm Phàm đứng ở một đỉnh núi cao vút trong mây, nhìn Huyền Kiếm Các cách đó không xa.



Lần đầu tiên nhìn thấy tông môn này, Lâm Phàm cũng bị cảnh tượng trước mắt chấn kinh. Huyền Kiếm Các được xây dựng theo hình dạng một thanh trường kiếm khổng lồ. Trường kiếm kia giống như được cắm từ trên trời xuống, chuôi hướng lên trên, to lớn đến rung động thế nhân.



Hơn nữa, còn có cả kiếm ý nhàn nhạt tản ra từ trên trường kiếm kia.



Quả thật là nhân gian tiên cảnh a.



Lâm Phàm nhìn đến hâm mộ. Không hổ là tông môn của nữ nhân, rất biết hưởng thụ. Khí phách, dịu dàng, xinh đẹp... tất cả dung hòa một chỗ, đẹp không sao tả xiết. Ngẫm lại cái ổ của mình trên Vô Danh phong, hắn không khỏi thở dài một hơi.



Hắn lại nghĩ, khẳng định tông chủ Huyền Kiếm Các phải chừng trăm tuổi, thuộc cấp bậc bà cố nội, chứ nếu trẻ hơn một chút, có khi hắn không ngại phát sinh một vài quan hệ, sau đó trường kỳ tới sống ở đây.



Lâm Phàm lắc lắc đầu, sau đó một đường đi tới. Hắn nhất định phải có được lệnh bài kia.



....



- Đứng lại, đây là Huyền Kiếm Các, người không phận sự không được phép tiến vào.



Một nữ đệ tử khuôn mặt thanh tú ngăn Lâm Phàm lại, cảnh giác nhìn Lâm Phàm.
- Tóm lấy người này.



Trưởng lão này giận quát một tiếng, nói:



....



- Dừng tay.



Các nữ đệ tử vừa vây quanh Lâm Phàm, nghe được âm thanh này thì nhìn lại, lập tức biến sắc.



- Tham kiến tông chủ.



- Thái thượng trưởng lão...



Lúc này, Huyền Vân Tiên cũng đi sau tông chủ. Nàng dùng đôi mắt đẹp nhìn Lâm Phàm đứng ở nơi đó, tức thì sắc mặt hơi đổi, trong lòng không dám tin.



Nàng không ngờ lại được thấy hắn.



Những hình ảnh trong Địa Ngục Hỏa Diễm kia hiện lên trong đầu nàng.



Không chết, thật là tốt quá. Nhưng sao hắn lại tới đây? Chẳng lẽ là đến tìm mình hay sao?



Huyền Vân Tiên bắt đầu suy nghĩ lung tung. Nàng vẫn nhớ như in những lời cuối cùng người nam nhân này nói với nàng ngày đó.



Mỗi ngày, khi đêm về, nàng đều chìm trong nỗi buồn. Nàng hy vọng người nam nhân kia có thể còn sống, thế nhưng rồi nàng lại tự nói với mình, đó là không thể. Biển lửa trong Địa Ngục Hỏa Diễm, cho dù người có tu vi cao hơn nàng cũng không thể may mắn thoát khỏi.



Nhưng hôm nay người nam nhân ấy lại xuất hiện, khiến nội tâm dần dần đã khôi phục bình tĩnh của Huyền Vân Tiên lại dậy sóng.



Lâm Phàm đứng ở nơi đó, chuẩn bị mở miệng. Thế nhưng đúng lúc này, hắn cảm giác được một ánh mắt khiến hắn rùng mình. Khi thấy chủ nhân của ánh mắt kia, tim Lâm Phàm không nhịn được run lên.



"Chết ta rồi..." Lâm Phàm thầm hô trong lòng. Nhớ lại chuyện ở Địa Ngục Hỏa Diễm, nhất thời ngứa nghề, hắn đã diễn một cảnh ngôn tình cẩu huyết đến không thể cẩu huyết hơn.



Thế nhưng hiện giờ ánh mắt kia nói với hắn, người nọ nhớ thật kỹ hắn, hơn nữa hình như còn bị hắn làm cho cảm động.



Bình tĩnh... Nhất định phải bình tĩnh.



Lâm Phàm nhủ thầm, sau đó lên tiếng:



- Huyền tông chủ, tại hạ Thánh Tông Lâm Phàm, lần này có việc tiến đến, kính xin Huyền tông chủ giúp một việc.



-----oo0oo-----



☼ Mời đọc thêm: [Cổ Tiên Hiệp] Hoàng Đình - tác giả Thân Vẫn Chỉ Tiêm (Đồng tác giả Kiếm Chủng, Huyền Môn Phong Thần, Nhân Đạo Kỷ Nguyên, Bạch Cốt Đạo Cung).