Tối Cường Hệ Thống
Chương 289 : Cha à...
Ngày đăng: 10:09 30/04/20
oOo
Lâm Phàm không biết làm sao cho phải. Đẩy ra thì không đúng, mà không đẩy lại càng sai.
Nếu đẩy người ta ra, sau đó nói với người ta rằng: ngày đó ta đùa thôi, cô đừng để trong lòng, thì làm tổn thương người ta đến cỡ nào chứ?
Quên đi, muốn ôm cứ ôm, dù sao cũng không hụt đi xu nào.
Chỉ là Huyền Vân Tiên này có dáng người tốt thật, mặc đạo bào không nhìn ra, ôm lấy mới cảm giác được có hai quả gì mềm mềm đè lên ngực mình.
Vừa lúc này, Huyền Vân Tiên dựa đầu vào vai Lâm Phàm, ôn nhu nói:
- Ôm ta được không?
Vừa nghe đến yêu cầu này, Lâm Phàm run lên. Muội tử, yêu cầu của ngươi có chút quá mức a.
- Đây... Đây rốt cuộc là làm ra cái ác nghiệt gì...
Huyền tông chủ nhìn cảnh tượng hoang đường trước mắt, vô cùng tức giận.
Huyền Vân Tiên là đệ tử do nàng tân tân khổ khổ bồi dưỡng, để đảm nhiệm vai trò tông chủ đời kế tiếp của Huyền Kiếm Các, sao có thể phát sinh cảm tình nam nữ?
Bất kể thế nào, cũng phải cản lại nghiệt duyên này.
- Tông chủ, không nên tức giận, ta đã cho đệ tử đi báo với Lăng Phong rồi. Chỉ cần nó không đồng ý, Vân Tiên nhất định có chỗ cố kỵ.
Một thái thượng trưởng lão nói.
- Cũng chỉ có thể làm như vậy.
Huyền tông chủ gật gật đầu, đem hết thảy hy vọng gửi gắm vào trên người Lưu Lăng Phong.
Nàng biết Huyền Vân Tiên và Lưu Lăng Phong quan hệ rất tốt. Lưu Lăng Phong được Huyền Vân Tiên nhận nuôi từ khi còn nhỏ, mà Lưu Lăng Phong cũng coi Huyền Vân Tiên như mẹ. Nếu Lăng Phong không đồng ý, Vân Tiên nhất định sẽ phải suy nghĩ, sau đó mọi người xúm vào khuyên nhủ, có lẽ có thể thay đổi ý tưởng của Vân Tiên.
....
- Sư huynh, ở phía trước rồi.
Nữ đệ tử kia nói.
- Được, hôm nay ta muốn xem rốt cuộc là tên khốn khiếp nào, cũng dám nhúng chàm sư phụ của ta.
Lưu Lăng Phong gằn giọng. Hắn cho rằng trên thế gian này không có một nam tử nào xứng với sư phụ mình.
Không, có lẽ có một người duy nhất, chính là người cầm roi liên tục quất lên người mình.
Thế nhưng hiện giờ vị kia đã bỏ mình lại, không biết đi đâu mất rồi...
- Sư huynh xem, chính là người kia.
Nữ đệ tử kia chỉ phía trước, nói.
Không phải là tới lấy lệnh bài chí tôn sao? Có cần phải chơi như vậy không? Nếu không phải tâm tính mình đủ mạnh mẽ, không chừng sớm đã bị một màn này hù chết.
- Không, cha, con không buông.
- Buông ra.
- Không, cha.
- Buông ra.
- Không, cha.
....
- Ngươi buông chân cha ra.
Lâm Phàm giờ phút này sắp phát nổ, nhân sinh quan trực tiếp hỏng mất. Tiểu gia còn là xử nam a, làm sao lại nháy mắt liền có một đứa con trai lớn như vậy.
- Vâng, cha.
Lưu Lăng Phong vừa nghe, lập tức buông lỏng chân Lâm Phàm ra, sau đó rất là vui vẻ đứng ở một bên.
- Vân Tiên à, ngươi cũng buông ra đã, chúng ta ngày sau từ từ ôm.
Lâm Phàm hiện tại chỉ có thể ổn định những người này trước, bằng không hôm nay khẳng định đừng nghĩ đi.
- Gọi ta là Tiên nhi được rồi.
Huyền Vân Tiên dịu dàng nói.
Lâm Phàm hít sâu một hơi, cố bình tĩnh lại. Gặp loại tình huống này, hắn tình nguyện đại chiến một trận nữa với "Tuyên Cổ Chi Giác" còn hơn.
- Tốt, Tiên nhi, ngươi trước tiên buông ra...
Lâm Phàm thực bất đắc dĩ, nhưng bất đắc dĩ lại có thể thế nào? Hết thảy đều do mình trang bức rước lấy.
Giờ khắc này, Lâm Phàm đã ngộ thật sâu rồi.
Trang bức có phiêu lưu, cần cẩn thận.
....
- Không ngờ vừa tới đây đã có thể nhìn thấy một màn này, thật ra khiến người ta mở rộng tầm mắt, ha ha ha ha...
Đúng lúc này, phía trên không Huyền Kiếm Các, có người xé hư không tới. Mấy đạo thân ảnh lơ lửng trong không trung, nhìn thấy tình cảnh phía dưới thì cùng cười lên điên cuồng.
-----oo0oo-----
☼ Mời đọc thêm: [Cổ Tiên Hiệp] Hoàng Đình - tác giả Thân Vẫn Chỉ Tiêm (Đồng tác giả Kiếm Chủng, Huyền Môn Phong Thần, Nhân Đạo Kỷ Nguyên, Bạch Cốt Đạo Cung).