Tối Cường Hệ Thống

Chương 293 : Lời ám chỉ rõ ràng, nhưng người đâu?

Ngày đăng: 10:09 30/04/20


oOo



Đám người Huyền Kiếm Các giờ phút này ngốc trệ tại nguyên chỗ.



- Tông chủ...



Huyền tông chủ ngây ngốc, một màn vừa rồi, tạo thành ảnh hưởng thật sự quá lớn với bà, sợ là sẽ không bao giờ có thể quên được.



Cực mạnh... Thần thánh... Trang nghiêm...



- Ma đầu mà vài đại tông môn từng hao hết toàn bộ lực lượng mới miễn cưỡng phong ấn nổi, cứ thế mà chết đi sao?



Huyền tông chủ không dám tin nói ra.



- Cha à, người quá tuyệt vời rồi.



Lưu Lăng Phong hưng phấn đến rú lên, chạy tới lại định ôm chân Lâm Phàm, lập tức bị hắn tránh được, rồi đạp cho tuyệt thế pêđê này một cước lăn ra xa.



Còn Huyền Vân Tiên trước hết thở phào một hơi, người không có việc gì là tốt rồi. Sau đó, ánh mắt nàng nhìn về bóng lưng cao lớn của Lâm Phàm đã càng trở nên chăm chú, như có thể vắt được tình cảm ra từ trong đó.



Mà giờ khắc này, thái độ và ánh mắt của những người khác thuộc Huyền Kiếm Các dành cho Lâm Phàm đã hoàn toàn thay đổi. Cao nhân, cũng là ân nhân của bọn họ, đồng thời trong mắt họ, đây còn là đạo lữ của Huyền Vân Tiên sư tỷ. Tất cả chuyện này, mặc kệ Lâm Phàm có thừa nhận hay không, cũng đều là sự thật với mọi người Huyền Kiếm Các.



Tiếp đó, đương nhiên Lâm Phàm bất đắc dĩ bị Huyền Kiếm Các mời vào trong các.



....



Bên trong Huyền Kiếm Các.



Lâm Phàm nhìn ánh mắt ngưỡng mộ xen lẫn chút gì đó là lạ của những nữ đệ tử xung quanh nhìn về mình, trong lòng vừa vui vừa nhột.



Nhất là khi thấy ánh mắt chứa chan tình cảm của Huyền Vân Tiên, Lâm Phàm càng không biết nên nói cái gì cho phải.



Bóng đêm buông xuống.



Lâm Phàm giờ phút này còn ở lại Huyền Kiếm Các, bởi vì Huyền Kiếm Các tiếp đón thật sự là quá thịnh tịnh, thịnh tình đến độ làm Lâm Phàm không nỡ cự tuyệt, bởi vậy chuẩn bị ở đây một đêm, đến mai sẽ rời đi.



Hắn ngẫm nghĩ, đang chuẩn bị bỏ chiến lợi phẩm thu được hôm nay ra kiểm kê, thì chợt cảm giác có người đang đi tới bên ngoài.



Tim hắn nhảy lên, thầm cầu khẩn không phải là tuyệt thế pêđê Lưu Lăng Phong.



Nhưng khi nhìn rõ người tới, Lâm Phàm cũng sửng sốt, sau đó tim đập càng thêm kịch liệt.



Đã đêm rồi, Huyền Vân Tiên tới đây làm gì?



Chẳng lẽ... Chẳng lẽ...



Giờ phút này Huyền Vân Tiên đã đổi xiêm y, càng làm tăng cái ý nghĩ không chút ánh sáng nào kia trong đầu Lâm Phàm.
Nhất định phải chuẩn bị xong hết trước khi Huyền Vân Tiên quay lại.



Mùi đan bốc lên, một viên đan dược trắng ngà rơi vào tay Lâm Phàm.



"Đinh, chúc mừng luyện chế thành công."



"Thập toàn đại bổ hoàn: Bổ khí nâng cao tinh thần, phụ trợ tiền vốn của nam giới, giúp chiến lực vô song."



Lâm Phàm không chút do dự ném viên đan dược vào trong miệng.



"Đinh, chuyển hóa exp hay hấp thu công hiệu?"



Trừ phi là não bị nước vào mới chuyển thành exp, đương nhiên là hấp thu công hiệu rồi.



Đan vào bụng, một luồng khí nóng chạy khắp thân thể Lâm Phàm.



Lâm Phàm chỉ cảm giác khí huyết sôi trào, phảng phất muốn phá thể mà ra.



Lâm Phàm hít sâu một hơi, áp chế cỗ khí huyết này lại. Hiện tại còn chưa tới lúc cần.



Vì trận chiến đêm nay, chuẩn bị còn cần tiếp tục. Lâm Phàm lấy Đại Phàm Ca ra. Nhìn thoáng viên đan dược kinh khủng này, hắn có chút do dự, không dám nuốt hết, cuối cùng chỉ lấy móng tay cào một chút rồi nuốt vào bụng.



Tất cả đã xong, chỉ chờ giai nhân đến.



Mặt Lâm Phàm trở nên đỏ rực, tim đập nhanh, lẳng lặng nằm trên giường chờ đợi.



Bóng đêm im ắng.



Một giờ sau.



Lâm Phàm nhất thời cảm thấy không ổn.



- Chết mất, sao người còn chưa đến nhỉ...



Hiện giờ, mặt Lâm Phàm đã đỏ như đít khỉ, khí huyết trong cơ thể sôi trào như ấm nước trên bếp hồng.



Một chút ít "Đại Phàm Ca" kia đã bộc phát ra dược lực không gì sánh kịp.



Nếu không phải tu vi cao thâm, hẳn hắn đã sớm nổ.



Thế nhưng mà, cứ tiếp tục như vậy, sẽ chết người đó...



-----oo0oo-----



☼ Mời đọc thêm: [Cổ Tiên Hiệp] Hoàng Đình - tác giả Thân Vẫn Chỉ Tiêm (Đồng tác giả Kiếm Chủng, Huyền Môn Phong Thần, Nhân Đạo Kỷ Nguyên, Bạch Cốt Đạo Cung).