Tối Cường Hệ Thống

Chương 295 : Lão Phượng Tường xuất giang hồ

Ngày đăng: 10:09 30/04/20


oOo



Hôm sau.



Một bóng người như quỷ mị chạy ra khỏi Huyền Kiếm Các, không ai thấy rõ được.



Giờ phút này, trong hư không, chân Lâm Phàm cũng hơi run lên. Tối hôm qua thật sự là hơi quá độ.



Thậm chí Lâm Phàm còn đánh giá thấp chính mình.



Nuốt "Thập toàn đại bổ hoàn" cũng thôi, còn nuốt cả "Đại Phàm Ca", quả thực suýt nữa để cái mạng lại.



Ai nói lần đâu tiên của xử nam chỉ vài trăm giây chứ, hiện tại nếu kẻ đó xuất hiện trước mặt tiểu gia, nhất định phải đánh.



Sớm nay, Lâm Phàm vừa tỉnh lại, lập tức rời khỏi Huyền Kiếm Các. Dù sao tỉnh táo nghĩ lại, hắn cảm giác động tĩnh tối qua có chút lớn rồi.



Nếu đường hoàng đi ra ngoài, bị chúng đệ tử Huyền Kiếm Các chỉ trỏ cười cợt, mặt mũi tiểu gia còn có thể giấu vào đâu?



Bởi đủ loại lo lắng như vậy, để tránh việc xấu hổ không cần thiết, vừa hừng đông, Lâm Phàm đã chạy.



....



Buổi sáng.



Mặt trời lên, Huyền Kiếm Các cũng là nhân gian tiên cảnh. Mỗi ngày vào thời điểm này, đủ loài chim sẽ hót vang, rồi bay quanh trên không Huyền Kiếm Các.



Lúc này, Huyền Vân Tiên trải qua một đêm chiến đấu kiệt lực, cũng mở ra mắt đẹp. Nhưng khi phát hiện bên cạnh không có bóng người kia, trên khuôn mặt hơi có vẻ mệt mỏi của nàng toát lên một chút cảm thương.



Xem ra đã đi rồi...



Nghĩ đến tình huống tối qua, khuôn mặt Huyền Vân Tiên lại đỏ lên.



Chưa bao giờ nàng nghĩ mình sẽ có một ngày như vậy.



Nhớ tới tiếng rên rỉ tối qua, Huyền Vân Tiên liền cảm giác có chút không ổn. Âm thanh lớn như vậy, tông chủ và các sư muội có lẽ đã nghe được.



Thế nhưng hiện giờ nghĩ đến người nam nhân kia ra đi không từ biệt, Huyền Vân Tiên liền cảm giác có chút vắng vẻ, giống như ở sâu trong nội tâm thiếu bớt chút gì đó.



- Ơ, đây là cái gì?
Trong lòng Huyền tông chủ ngũ vị tạp trần, không biết nên nói như thế nào.



Bà cũng nhìn ra biến hóa của Vân Tiên, sau đó mở miệng hỏi:



- Hắn ở đâu?



- Đi rồi...



Huyền Vân Tiên nói.



Huyền tông chủ biến sắc, có loại cảm giác không ổn. Chẳng lẽ tên kia ăn xong muốn chùi mép, cứ thế chạy sao?



- Tông chủ, hắn có chuyện nên phải đi. Đây là hắn để lại cho ta, không phải như người nghĩ đâu.



Huyền Vân Tiên sờ sờ vòng tay trên cổ tay, nói.



Tông chủ tuy rằng chưa nói, nhưng nàng nhìn rõ ánh mắt căm giận của tông chủ.



Huyền tông chủ vốn muốn nói: đồ nhi ngốc, bị một vòng tay gạt đi. Nhưng khi nhìn kỹ, bà lại cả kinh.



- Vòng tay này...



Huyền tông chủ tiến lên, cầm lấy tay Vân Tiên, nâng lên, cẩn thận nhìn, sau đó càng nhìn càng khiếp sợ.



- Đây thật sự là hắn lưu lại?



Đối với Huyền tông chủ mà nói, vòng tay này quả thực không thể tưởng tượng, dù cho là luyện khí đại sư mạnh nhất hiện giờ, cũng tuyệt đối luyện chế không ra vòng tay bực này.



Trong đó có mười lăm dây chuyền quy tắc đã khiến Huyền tông chủ trợn mắt há hốc mồm, đồng thời trong đó còn có một giọt máu thần bí lưu động.



Thật quá hào phóng, quá khủng bố a.



Tới đây, Huyền tông chủ cũng thở phào một hơi, xem ra nam nhân kia nhớ kỹ Vân Tiên.



-----oo0oo-----



☼ Mời đọc thêm: [Cổ Tiên Hiệp] Hoàng Đình - tác giả Thân Vẫn Chỉ Tiêm (Đồng tác giả Kiếm Chủng, Huyền Môn Phong Thần, Nhân Đạo Kỷ Nguyên, Bạch Cốt Đạo Cung).