Tối Cường Hệ Thống
Chương 304 : Các Ngươi Không Thèm Xem Ta
Ngày đăng: 10:09 30/04/20
Lâm Phàm ẩn nấp trong hư không nhìn rất lâu rồi, đối với tao ngộ của bọn Sa Độc Long, cảm giác rất bi kịch.
Đã thay đổi địa điểm hành động cuối cùng vẫn là thê thảm như trước, đi ra cướp bóc mà bị người bị cướp bóc bắt lại, quả thực là không có đám cướp nào thảm như họ.
Nhưng mà thiếu niên này lại khiến Lâm Phàm rất khó chịu.
Lâm Phàm khẩu hiệu là gì?
Là giết chết tất cả người tinh tướng.
Đặc biệt là như tên này, hành động còn chảnh chó như vậy, không biết khiêm tốn một chút nào.
Nhưng mà ngược lại Lâm Phàm cũng có chút hứng thú đối với thiếu niên này,.
Tu vi lộ ra mặc dù chỉ là Nhập Thần cao giai, nhưng thực lực ẩn giấu là Đại Thiên Vị đại viên mãn cảnh giới, hơn nữa còn cô đọng hoàn toàn được tới bốn mươi sợi quy tắc, không thể không khiến người ta kinh ngạc a.
Ngẫm lại bản thân mình, thủy chi quy tắc độ hoàn thành mới 80%.
Cách lúc cô đọng hoàn toàn sợi quy tắc thứ nhất còn tới mấy tiếng đồng hồ.
Để Lâm Phàm hơi cảm động chính là bọn Sa Độc Long lại thật sự xem mình là lão đại.
Sa Mạc Thập Ngũ Phỉ?
Cái tên này theo Lâm Phàm nghĩ thật sự là không có chút khí phách.
Giờ khắc này Lâm Phàm từ hư không hạ xuống, sau đó đi tới trước mặt Sa Đạo Thiên, cho hắn nuốt vào một viên đan dược.
“Ngươi nói một chút xem làm sao lại thảm như vậy? Cướp bóc thành công được mấy lần?” Lâm Phàm hỏi.
Lúc này Sa Đạo Thiên đã khôi phục như lúc ban đầu, lại rất lúng túng.
Bọn họ mấy tháng nay chưa thành công được lần nào, vẫn là đang tìm đường, khi tới nơi này, vừa tìm được một địa phương tốt để cướp bóc, lại gặp ngay một tên giả heo ăn thịt hổ.
“Không phải chứ? Uổng cho các ngươi là tự xưng chuyên nghiệp, một lần cướp bóc cũng chưa từng thành công, thực sự là khiến người ta thất vọng.” Lâm Phàm nói liên tục không dứt.
“Không phải do Lão Đại không ở đây sao? Không ai dẫn dắt chúng ta, tỉ lệ thành công tự nhiên thấp đi rất nhiều.” Người lùn Sa Diệt Hung thấp giọng nói ra.
“Ân, cái này đúng vấn đề, không có ta dẫn dắt, tỉ lệ thành công của các ngươi đúng là không quá cao.” Lâm Phàm gật gật đầu, Sa Diệt Hung nói ra đúng trọng điểm làm cho Lâm Phàm rất thoả mãn.
Lúc này sắc mặt Trần Huyền có chút không vui, những người này dĩ nhiên lại không thèm nhìn mình.
Đối với Trần Huyền mà nói thật sự là quá ghê tởm.
“Tốt, hiện tại ta đến rồi, như vậy hành động cướp bóc tiếp tục bắt đầu, các ngươi ngày hôm nay cố gắng lên, ta sẽ dạy cho một lần để các người biết làm thế nào để cướp bóc.” Lâm Phàm nói.
“Vô liêm sỉ, dám không nhìn ta, các ngươi sẽ hối hận.”
Giờ khắc này Trần Huyền một người lẻ loi hiu quạnh đứng ở nơi đó, tuy khí tức toàn thân rất là cuồng bạo, thế nhưng đối với Lâm Phàm mà nói trong khoảng thời gian này, trước tiên phải cướp bóc một phen đã.
“Mỹ nữ, thành thật một chút, ngoại trừ nội y và quần lót, cái khác đều giao ra đây cho ta.” Lâm Phàm đi phía trước, Sa Độc Long bọn họ theo phía sau, tay cầm đầy đồ vật, những thứ đồ này đều là vơ vét mà có.
Thời khắc này đối với bọn Sa Độc Long là lần thứ hai có cảm giác làm giặc cướp.
Thành công... Cuối cùng thành công.
Tốn hết mấy tháng, rốt cục cũng cướp bóc thành công.
Sa Độc Long bọn họ vào đúng lúc này có loại xung động muốn khóc, đồng thời nhìn thân ảnh cao lớn trước mắt, trong mắt tràn đầy vẻ sùng bái.
Lão Đại không hổ là Lão Đại, vừa ra tay đã biết được hay không.
Thì ra cướp bóc là một chuyện có nghệ thuật như thế.
Ngẫm lại cuộc đời cướp bóc của bọn họ trước đây, cùng Lão Đại bây giờ so sánh, thật sự là kém quá xa.
Nhưng Lão Đại à, ngươi liền thật sự mặc kệ không quản tên kia sao?
Khí tức của tên kia hiện tại thật sự rất khủng bố a.
Trên dây xích quấn quanh thân hắn có cảm giác của sự hủy diệt.
“Các vị, ta chính là tiểu thư Hàn gia, xin nể mặt một chút đi.” Hàn Mai lúc này nội tâm có chút hoang mang, nhưng nhìn thấy Trần Huyền đang giải phong, trong lòng lại có một tia hi vọng.
“Được, mỹ nhân mở miệng, vậy không thể không nể mặt, vậy thì ngoại trừ quần áo lót bên trong còn có quần áo bên ngoài, còn lại liền giao nộp một lượt.”
“Phốc...”
Lúc này bọn Sa Độc Long đối với Lão Đại càng thêm sùng bái.
Lão Đại không hổ là Lão Đại, nể mặt cũng khiến người khác không còn gì để nói a...
“A... Các ngươi dám không nhìn ta... Sức mạnh của ta sẽ làm các ngươi hoảng sợ.” Thời khắc này, âm thanh của Trần Huyền từ đằng xa truyền đến, khí tức của hắn phóng thẳng lên trời, phong vân biến sắc.
Vô liêm sỉ... quá vô liêm sỉ, Trần Huyền hắn đi đâu cũng muốn được mọi người chú ý, khi nào lại bị lạnh nhạt như vậy.
----------------------------------------------------------------------------------------------------
Ringo__