Tối Cường Hệ Thống

Chương 313 : Bé Gái Tư Tưởng Giác Ngộ Rất Cao

Ngày đăng: 10:10 30/04/20


- Lão Đại, người không sao chứ?



Giờ khắc này bọn Sa Độc Long thấy Lão Đại giật mình một cái, trong lòng cũng có chút lo lắng vì vừa rồi chiến đấu thật sự là quá kịch liệt, không biết Lão Đại có bởi vì một trận chiến kia mà triệt để bị đánh ngốc hay không.



Trận chiến đấu vừa rồi dưới cái nhìn của bọn họ, thật sự là quá cường hãn, đời này không nhất định có thể nhìn thấy lần thứ hai.



Đó là nghịch thiên chiến đấu, là phi nhân loại chiến đấu.



Lão Đại rốt cuộc là vật gì a, giơ tay cái là trời long đất lở, đã cường hãn không có giới hạn.



Hàn Mai các nàng giờ khắc này co quắp ngã trên mặt đất, đã triệt để trợn tròn mắt.



Hàn Mai thân thuộc đại gia tộc, tầm mắt tự nhiên rất cao, thế nhưng trận chiến trước mắt này, đã để nàng không biết Đông Nam tây bắc.



Vẻn vẹn uy thế, liền đã làm cho nàng nội tâm tan vỡ.



- Không có việc gì, các ngươi vừa rồi đã nhìn rõ ràng? Đây chính là đánh cướp chí cao chi đạo, ngay cả gia hỏa tự nhận là trời, cũng bị ta đánh cướp một phen phải lưu lại một cánh tay, con đường sau này của các ngươi còn rất dài a.



Nội tâm Lâm Phàm bình phục một hồi.



Cuộc chiến đấu kia, quả thật là kinh thiên động địa khiếp quỷ thần sầu a.



Đám người Sa Độc Long giờ khắc này cũng là không tự chủ được mà gật gật đầu, đối với lời của Lão Đại, chỉ có tin tưởng không nghi ngờ, đối với đánh cướp chi đạo, bọn họ càng là tự tin hơn gấp trăm lần.



Phảng phất trước mặt họ là một cái quang minh đại đạo mở rộng, hoan nghênh bọn họ đi đến cùng.



- Nhìn rõ rồi Lão Đại, chúng ta nhất định tuân theo đánh cướp chi đạo, đem nó phát dương quang đại.



Đám người Sa Độc Long nói.



- Vậy thì tốt.



Lâm Phàm vui mừng gật gật đầu, bất kể như thế nào, ta không cô đơn a.



Giờ khắc này Lâm Phàm đi tới trước mặt Hàn Mai, đối với những người này, Lâm Phàm đúng là chẳng muốn làm gì cả.



Sau cái trận chiến kia sớm đã đem tâm tình kích động của Lâm Phàm san bằng.



Hàn Mai nhìn Lâm Phàm trước mắt, nội tâm đột nhiên sốt sắng lên, bởi vì dưới cái nhìn của nàng, người trước mắt này, là một nhân vật khủng bố a.



- Đại... Đại nhân.



Hàn Mai thấp kém cúi đầu xuống, không dám có bất kỳ càn rỡ nào.



Nếu như lúc trước đối phương đánh cướp làm cho nàng có chút phản kháng, thì hiện tại chính là một chút ý nghĩ cũng không có.



Lâm Phàm ở trong lòng nàng, thật sự là quá kinh khủng, loại khủng bố đó khiến lòng người sinh tuyệt vọng.



- Chúng ta chỉ đánh cướp không cướp người, các ngươi có thể đi.



Lâm Phàm khoát tay áo một cái nói ra.
Bé gái cũng đã bảy, tám tuổi, tâm trí cũng dần dần thành thục, giờ khắc này con ngươi bất lực kia đang gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Phàm, sau đó rơi vào trong trầm tư.



- Ngươi lợi hại sao?



Tiểu muội muội nhìn Lâm Phàm hỏi.



- Ngươi tiểu hài này, Lão Đại ta...



Sa Độc Long thấy cô bé này hoài nghi Lão Đại, vừa định nói chuyện, lại bị ánh mắt Lâm Phàm dọa sợ.



- Ngươi câm miệng cho ta.



Lâm Phàm nhìn Sa Độc Long một chút, ngứa răng a, trước đây làm sao không nhìn ra Sa Độc Long lại nhiều lời như vậy, sau đó mang theo vẻ tươi cười trên mặt nói:



- Tiểu muội muội, ca ca ta đây vẫn là rất lợi hại.



Bé gái nhìn Lâm Phàm, sau đó gật gật đầu:



- Tốt, giúp ta báo thù, ta liền đem cái này cho ngươi.



- Tốt, không thành vấn đề.



Lâm Phàm gật gật đầu, không có chút vẻ do dự, liền đáp ứng rồi.



Sau khi nghe xong yêu cầu của cô bé này, Lâm Phàm cũng cảm giác cũng không có bao nhiêu vấn đề.



Bất quá thân thế cô bé này, đích thật là có chút bi thảm. Cả nhà bị giết, cũng chỉ bởi vì một bản công pháp.



Tiểu cô nương này có phụ thân là Tông chủ một cái tiểu môn phái, nhưng nhờ số trời run rủi lại nhận được một môn công pháp’’thiên địa ngũ lôi chưởng’’.



Bất quá, Lâm Phàm đối với công pháp này, không hề có hứng thú quá lớn, bởi vậy cũng sẽ không hỏi tới.



Chỉ là không thể không nói, đây là một cái cố sự rất là máu chó.



Mà kẻ thù của cô bé này chính là Thiên Hải Các Các chủ.



- Tiểu muội muội, ngươi là muốn diệt cả tông môn, hay là chỉ giết một người?



Lâm Phàm tùy ý hỏi.



- Ta chỉ cần giết một người, những người còn lại đều là vô tội, ta không hận bọn họ.



Bé gái nói ra.



Lâm Phàm kinh ngạc nhìn cô bé này một chút, ghê gớm, này tư tưởng giác ngộ rất cao a.



Có tiềm chất làm nhân vật chính.



----------------------------------------------------------------------------------------------------