Tối Cường Hệ Thống

Chương 317 : Đầu Vung Một Cái, Ngang Dọc Tứ Hải

Ngày đăng: 10:10 30/04/20


Lâm Phàm mở hai con mắt ra, một áng lửa đột nhiên hiện ra, một sợi quy tắc hỏa diễm, quấn xung quanh Lâm Phàm.



- Không nghĩ tới nhanh như vậy a, ngược lại, lại để cho ta có chút không tưởng tượng nổi.



Lâm Phàm cảm thán nói, một nguồn sức mạnh từ nơi sâu xa gia trì trên thân, để cho tốc độ hấp thu càng nhanh hơn.



Mà có hệ thống BUG tồn tại nghịch thiên này, tốc độ luyện hóa càng đạt đến mức độ không phải người có thể tưởng tượng nổi.



Một ngày một cái, một năm hơn 300 đầu, tốc độ bực này, thế gian ai có thể địch.



Đối với Thú Linh Giới đột kích hay là Thiện Vận thần bí, Lâm Phàm tự nhận là có hy vọng có thể ngăn cản tất cả.



- Hỏa chi quy tắc, dung hợp đến cánh tay trái.



Thủy hỏa quấn quanh, dung hợp lẫn nhau, căn cứ kinh nghiệm "Tuyên Cổ Cánh Tay", Lâm Phàm cho rằng sợi quy tắc đem dung nhập trong thân thể, đích thật là có tác dụng lớn lao.



Băng hỏa lưỡng trọng thiên, không tệ, không tệ, phối hợp "Xoay chuyển càn khôn" cùng "Hắc Hổ Đào Tâm" e sợ có thể bùng nổ ra uy thế không có gì sánh kịp a.



Lâm Phàm nhìn về phía tiểu kê, giờ khắc này cái Địa Tâm Hỏa Diễm đã từ từ tiêu tan, gần như sắp bị tiểu kê hấp thu toàn bộ.



Một ao "Địa Tâm Hỏa Diễm" đã bao hàm vô tận lực lượng, nhưng thân thể gầy yếu của tiểu kê lại có thể đem toàn bộ hấp thu, xem ra thượng cổ hung thú không hổ là thượng cổ hung thú, tuyệt đối không phải bình thường a.



- Xoạt xoạt...



Liền giữa lúc đó, một cái vỏ cứng màu đỏ không ngừng nứt toác, một đoàn hồng quang đột nhiên bốc lên, đồng thời còn có một đoàn yên vụ màu đỏ, tung bay ở trong huyệt động.



- Ngâm...



Một tiếng kêu to vang lên, ở trong khói mù màu đỏ kia, bóng ảnh Phượng Hoàng bay lượn giữa thiên địa, mà ở bên trong bóng mờ này, đồng thời cũng có một cái bóng ảnh chen lẫn ở trong đó, nhưng trong thời gian ngắn còn không cách nào thấy rõ.



- Tiểu kê, quả nhiên không phải thượng cổ hung thú bình thường a.



Lâm Phàm nhìn hình ảnh trước mắt, cảm thán nói.



Lúc sau, cái vỏ màu đỏ toàn bộ nứt toác, tiểu kê trong đó hai mắt nhắm nghiền, cuộn thành một đoàn, một đoàn Hỏa Linh quay chung quanh tiểu kê, sau đó dần dần tiến vào trong thân thể tiểu kê.



- Ò ó o...



Trong chớp mắt, một làn sóng nhiệt từ trên thân tiểu kê tản mát ra.



Tiểu kê hai con mắt đóng mở, hai cánh giương ra, hai trảo lấy hình chữ bát (八) mở ra, hai cái đuôi phượng đung đưa ở phía sau.



Đại Thiên Vị cấp cao cảnh giới.




Tiểu kê kêu to một tiếng, hai cánh giương ra, sau đó vung chân mang theo cả sợi quy tắc quấn quanh quét ngang thiên địa, trong chớp mắt hình thành một cái vòng xoáy.



Vòng xoáy này tràn đầy vô tận sức mạnh hủy diệt, sức hút cuồng bạo, nắm lấy hung thú trăm trượng mà kéo.



- Rống...



Xung quanh cát bay đá chạy, hai trảo của hung thú sắc bén cắm chặt dưới mặt đất, nhưng dưới hấp lực cường đại trước mặt, cặp trảo trên mặt đất kia bị kéo ra từng cái từng cái một.



- Rống...



Trong tròng mắt hung thú đầy dữ tợn, lập loè vẻ kinh sợ, nhưng trong phút chốc, liền bị cái vòng xoáy cắn nuốt mất.



- Ò ó o...



Tiểu kê xoay người lại, vung một cái đầu gà, sau đó kêu to một tiếng, vỗ vỗ cái bụng, nấc một cái giống như đã ăn rất no.



Lâm Phàm nhìn hình ảnh trước cực kỳ kinh ngạc.



Ta chết mất, chiêu thức kia của tiểu kê có chút bá đạo quá a.



Thời khắc này, tiểu kê nhảy lên đến trên vai Lâm Phàm, kêu to một tiếng, sau đó đặt mông ngồi ở bả vai Lâm Phàm, đầu rủ xuống, hơi hơi lim dim mắt, phảng phất như đang tiêu hóa hung thú vừa hấp thụ.



Mà lúc này, từ trên thân tiểu kê, bay ra hai cái sợi quy tắc, hai cái sợi quy tắc này, chính của hung thú vừa rồi có.



Lâm Phàm thấy cảnh này, cười cợt sờ sờ đầu tiểu kê, đem hai cái sợi quy tắc đó ném vào trong túi đeo lưng.



Tiểu kê này phảng phất là biết chuyện Lâm Phàm rất cần sợi quy tắc vậy, trong thời gian luyện hóa, cố ý đem hai cái sợi quy tắc này ra cho Lâm Phàm.



Lâm Phàm nhìn thiên địa rộng lớn này, sau đó cười lớn một tiếng.



- Tiểu kê, chúng ta tiếp tục tiến lên, sau này tên Gà Thần song hiệp, chắc chắn lưu cùng vạn thế, thế nhưng lúc này ta phải bố trí cho ngươi một bộ trang bị mới được.



Theo Lâm Phàm, tiểu kê bất kể nói thế nào cũng là sủng vật của mình a, ngẫm lại kiếp trước những sủng vật như chó hoặc mèo đều có y phục mặc, mà tiểu kê của ta làm sao lại có thể không có y phục mặc được.



Ngẫm lại tiểu kê nếu như ăn mặc thành như vậy, nhất định rất đáng yêu a.



- Ò ó o...



Tiểu kê vui sướng kêu to một tiếng, như nghe được có y phục để mặc rất là hưng phấn, nhưng đến khi làm Lâm Phàm cầm quần áo luyện chế đi ra, tiểu kê liền nháy mắt như trong mơ.



----------------------------------------------------------------------------------------------------