Tối Cường Hệ Thống

Chương 340 : Triệt Để Nổi Khùng

Ngày đăng: 10:10 30/04/20


Vô Danh Phong.



- Cung tỷ tỷ, cái quái thú kia đã bị tiêu diệt sao?



Chỉ Kiều nằm ở trong lồng ngực Cung Băng Dạ, tùy cho Cung Băng Dạ chải lên bím tóc. Bên trên gương mặt trẻ con non nớt đỏ bừng bừng biểu hiện ra vẻ mặt trầm trọng, vẻ mặt này xuất hiện ở trên thân một cái đứa nhỏ, ngược lại để mọi người không biết nên khóc hay cười.



Số tuổi nho nhỏ, làm sao lại có nhiều như vậy biểu cảm sầu muộn đây.



- Phong sư huynh, ngươi đang bận bịu cái gì đấy a.



Chỉ Kiều nhìn Phùng Bất Giác đi tới đi lui, cũng hiếu kì mà hỏi.



- Tiểu sư muội, ta đây là đang chuẩn bị cơm nước, đón gió cho Diệt sư đệ a.



Phùng Bất Giác cười nói.



Cung Băng Dạ nhìn tất cả trước mắt, đúng là khẽ thở dài một tiếng, chỉ hy vọng hết thảy đều bình an vô sự đi.



Phùng Bất Giác kỳ thực trong lòng cũng không có bình thản như biểu hiện, nội tâm cũng chỉ là mang vẻ mong đợi mà thôi.



- Chỉ Kiều, ngày hôm nay muốn làm bím tóc thành cái gì?



Cung Băng Dạ cười hỏi.



Chỉ Kiều nghĩ một lát:



- Ta muốn bím tóc ưa nhìn nhất.



- Được...



Cung Băng Dạ cười cợt, lược xẹt qua tóc dài mịn màng của Chỉ Kiểu một cái, hai tay linh xảo vì đó bện nên bím tóc đặc biệt.



Nàng đến Thánh Tông cũng được thời gian rất lâu rồi.



Gia tộc cũng dần dần trở nên mạnh mẽ, mà nàng đối với nơi này chính là càng thêm yêu thích.



Nơi này không có nhiều ngươi lừa ta gạt ta như vậy, đồng thời còn tràn đầy ấm áp.



Cung Băng Dạ đã nghĩ đến tiếp qua một chút thời gian, hay là có thể bỏ đi vị trí tộc trưởng gia tộc, để người trong gia tộc đảm nhiệm.



Bây giờ Cung Băng Dạ cũng nghĩ rõ ràng.



Có phải là dòng chính đã không quan trọng rồi.



Chỉ cần có thể đem tinh thần gia tộc truyền thừa tiếp thì mọi thứ đều có thể.



Cùng với người kia, Cung Băng Dạ cũng chưa từng nghĩ tới nhiều như vậy, càng tiếp xúc nhiều càng là cảm giác được sự chênh lệch căn bản hồng câu không thể nào vượt qua được.



Làm bạn ở bên người Chỉ Kiều, cũng là một kiện chuyện hạnh phúc.
...



Thánh Tông, bên trong đại điện.



Một bộ quan tài thủy tinh đá lẳng lặng đặt ở chỗ đó.



Vô số đệ tử cúi đầu, đặc biệt là các đệ tử ngoại môn đã từng nhận được trợ giúp của Lâm Phàm, từng cái từng cái khóe mắt đều đỏ chót.



Sư thúc tuy rằng vẫn luôn không theo lẽ thường, có lúc còn bắt nạt bọn họ, thế nhưng thường thường phần lớn là trợ giúp bọn họ.



Giờ khắc này thi thể Lâm sư thúc cứ như vậy nằm lạnh lẽo ở trong cái quan tài thủy tinh kia.



Tất cả... Tất cả, đều giống như rất không hiện thực.



- Tông chủ...



Lúc này Phùng Bất Giác vọt vào, thời điểm khi thấy cái quan tài thủy tinh kia, thân thể Phùng Bất Giác đột nhiên run lên, sau đó thả chậm bước chân nội tâm phù phù nhảy lên.



- Không thể, tuyệt đối không thể...



Phùng Bất Giác chậm rãi lên trước, nhưng khi đi tới trước quan tài thủy tinh, lúc nhìn thấy bóng người bên trong toàn thân phảng phất như bị rút sạch khí lực, phù một tiếng quỳ gối trước quan tài thủy tinh, hai tay nắm chắc thành đá thủy tinh của quan tài.



- Làm sao có khả năng, làm sao có khả năng, Tông chủ ngươi mau nói chuyện a, nói cho ta biết, tất cả những thứ này đều là ngươi lừa gạt chúng ta chơi mau.



Phùng Bất Giác gào thét.



- Phùng sư đệ, Lâm sư thúc hắn đi thật.



Một tay Tông Hận Thiên lên trước khoát lên trên bả vai Phùng Bất Giác, an ủi nói ra.



- Không thể... Làm sao có khả năng...



...



Lục tục, Cung Băng Dạ, Chỉ Kiều đi tới.



Chỉ Kiều nhìn bóng người nằm bên trong quan tài thủy tinh, cũng là gào gào khóc rống lên.



- Sư phụ... Ta muốn sư phụ...



Diệt Cùng Kỳ trong lòng đau không chịu nổi, một hơi cũng phảng phất như không vận lên được, hắn chưa bao giờ có cảm giác như vậy cả, cứ như trong nội tâm có một cái đồ vật trọng yếu đã triệt để từ trong lòng biến mất không còn nữa.



Đám người Yến Tông chủ nhìn một màn trước mắt, trong lòng cũng thương tâm vô cùng, sau đó cùng mấy vị Thái Thượng trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, rời khỏi nơi này, hướng về bảo khố đi đên.



Sự tình đã đáp ứng Lâm Phàm, hắn vô luận như thế nào đều phải hoàn thành.



----------------------------------------------------------------------------------------------------