Tối Cường Hệ Thống
Chương 353 : Chậm Rải Đâm Đi
Ngày đăng: 10:10 30/04/20
Bên trong hư không một vệt ánh sáng xán lạn chiếu rọi cả thiên địa.
Sát khí che kín bầu trời, đạo ánh sáng này bao phủ một hồi rồi trong nháy mắt tan thành mây khói, hóa thành tro bụi.
Một bóng người màu trắng chắp hai tay sau lưng, luồng khí tức bễ nghễ thiên hạ phủ xuống tất cả mọi người.
Đối với bóng người bên trong hư không kia, thiên địa phảng phất như cũng nhiệt liệt lên mà hoan nghênh hắn tới.
Bầu trời trong sáng, đột nhiên lập loè hai đạo lôi đình, hai đạo lôi đình dường như linh xà, giao thoa lẫn nhau, xua tán đi tà khí trong thiên địa.
Ở dưới thanh thế thật lớn của hai đạo lôi đình chi lực này thì những U Tà đó đều phải run lẩy bẩy rất là sợ sệt.
- Ngươi đang suy nghĩ là có
đâm đất" nữa hay không à?" Mắt Lâm Phàm thoáng nhìn về phía Trần Huyền trên mặt đất, lạnh nhạt nói.
Lâm Phàm không nghĩ là vừa tới Man Hoang Chi Địa lại đã gặp chuyện như vậy.
Những cái thứ hai chân cách mặt đất trôi nổi trên không kia không phải là U Tà sao?
Ký ức của Lâm Phàm đối với U Tà này còn chưa phai a, hắn đã từng ở bên trong Đà Địa thần miếu thiếu chút nữa bị những U Tà này làm cho thảm hại.
Nhưng khi thấy đạo nhân ảnh sau lưng những này U Tà kia, Lâm Phàm cũng kinh ngạc vạn phần.
Không nghĩ tới sau một năm lại ở trong này nhìn thấy Trần Huyền trước đây ở trước mặt mọi người mà "đâm đất".
Hoang Linh Nhi nhìn bóng người kia trong hư không, trong lòng nở một nụ cười, nhưng ngay sau đó lại bắt đầu nghi hoặc sâu sắc.
Lúc đó đem "Hạt Giống Sinh Mệnh" giao cho đối phương, chính là bởi vì nàng nhìn thấy tương lai đối phương sẽ đến Man Hoang Chi Địa, nhưng hình ảnh tương lai mà nàng gặp lại hắn lần nữa và tình huống bây giờ là hoàn toàn không giống nhau a.
Hoang Linh Nhi ngưng thần nhìn, sắc mặt dần dần ngưng trọng.
Nàng bây giờ lại hoàn toàn không thể thấy được tương lai của đối phương, chuyện này làm sao có khả năng chứ.
Một năm trước nàng hoàn toàn có thể nhìn thấy tương lai của đối phương, nhưng hôm nay lại là một mảnh mông lung bụi bụi, lôi đình lấp loé, phảng phất như đó là điều cấm kỵ vậy, không thể nhòm ngó.
Man Hoang tộc nhân nhìn thấy người đến từ hư không kia thì trong lòng cũng căng thẳng vô cùng, không biết đối phương là địch hay bạn.
- Là ngươi...
Trần Huyền giờ khắc này cắn răng nghiến lợi nhìn Lâm Phàm, hận không thể đem đối phương ra mà hung hăng nghiền ép đến chết.
- Đương nhiên là ta, không phải ta thì ngươi cho là ai?
Lâm Phàm từ trong hư không hạ xuống, sau đó nhìn về phía Trần Huyền: - Cái tên nhà ngươi đúng là sống tốt a, có vẻ tu vi lại tăng không ít.
- Không thể...
Trần Huyền vừa nghe nhất thời sững sờ, sau đó điên cuồng gào thét.
Vừa mới cham tới cái khe vạch ra giữa hư không, Trần Huyền liền bị cái sợi quy tắc quấn quanh ở bên trong hư không kia làm cho triệt để choáng váng, những cái sợi quy tắc đó oanh kích một tiếng, đụng vào trên thân, trực tiếp đem hắn đánh bật ra ngoài.
Trừ mình ra, làm sao còn có người có khả năng ngưng luyện ra nhiều sợi quy tắc như thế.
- Không có cái gì là không thể, nếu đến rồi, vậy thì dĩ nhiên không thể để cho ngươi tay không mà quay về a.
Thời khắc này, Lâm Phàm cười bỉ ổi một tiếng, vỗ một cái vào ba lô, vô số "Đại Phàm Ca" bay múa đầy trời, đem Trần Huyền bao vây ở trong đó.
- Ầm ầm...
Trong nháy mắt:
- Đại Phàm Ca nổ tung ra, khói mù dày đặc, từ miệng mũi Trần Huyền rót thẳng vào.
- Không...
Âm thanh Trần Huyền thê lương gào thét, hắn thậm chí đã nghĩ đến chuyện kinh khủng gì sẽ phát sinh sắp tới.
Nhưng tất cả những thứ này đều đã chậm...
- Ngươi... Ngươi...
Trần Huyền sắc mặt đỏ chót, hai mắt mê man, run rẩy chỉ vào Lâm Phàm, một luồng khí nóng trong cơ thể đột nhiên bốc cháy lên, phảng phất như cần phải phát tiết gấp.
Còn những cái thực thể U Tà kia ập vào mặt hắn, Lâm Phàm tiện tay vung lên, đem hủy diệt tất cả, tự mình cũng có trong tay một viên "U Tà kết tinh", đó là đồ vật câu thông Cửu U giới, bất quá đến bây giờ, Lâm Phàm cũng không biết đồ chơi này có tác dụng gì.
Bây giờ cái tên Trần Huyền này có thể chỉ huy U Tà, chẳng lẽ cái tên này đã đi qua Cửu U giới sao.
Mọi người trong Man Hoang bộ tộc nhìn một màn trước mắt, cũng phải trợn mắt ngoác mồm.
Bọn họ không nghĩ tới kẻ địch vừa rồi còn rất hung mãnh, dĩ nhiên trong chớp mắt liền bị tiêu diệt, chuyện này quả thật để cho bọn hắn không dám tin tưởng.
Mà để bọn hắn tan vỡ chính là tên nằm trên mặt đất kia đang thân mật va chạm truy nhập vào trong nền đất, đến cùng là đang làm gì?
Thậm chí mặt đất Man Hoang Chi Địa kia cứng rắn không thể phá vỡ, đều đang bị chọc ra một cái cửa động.
Khủng bố như vậy, thật sự là quá khủng bố mà!
----------------------------------------------------------------------------------------------------