Tối Cường Hệ Thống

Chương 36 : Cảm tạ hai vị khoản đãi, ngày sau tất có thâm tạ

Ngày đăng: 10:05 30/04/20


Dịch & biên: †Ares†



oOo



"Đinh, chúc mừng phát hiện một phần Thất Thánh Bảo Đồ."



Lúc Lâm Phàm trốn ở đằng xa nghe lén, nghe thấy hai người này nói cái gì mà bảo đồ, sau đó lại thấy Mặc Dật Hiên cầm trong tay một phần bản đồ, Lâm Phàm tự nhiên là muốn lấy nhìn một chút.



Bảo đồ này cũng không biết là làm từ chất liệu gì, sờ trong tay rất mềm mại, Lâm Phàm dùng sức xé cũng không khiến nó hư tổn chút nào.



- Thất Thánh Bảo Đồ rốt cuộc là có bí mật gì, làm hai người này tranh tới chết đi sống lại?



Lâm Phàm mở bảo đồ ra nhìn, thế nhưng lại bó tay vì không thể nhận ra trên đó vẽ cái gì.



May mà hắn còn hiểu được hai câu viết trên đó. Lâm Phàm nghĩ bảo đồ bí ẩn nhường này nhất định cất giấu bí mật rất lớn.



"Thiên ngoại thiên, địa trung giới."



Lâm Phàm biết đó là một bảo bối nên ném vào trong túi chứa đồ, đợi sau này tri thức phong phú hơn sẽ cẩn thận nghiên cứu lại.



Tiếp đến Lâm Phàm tìm kiếm bên hông Mặc Dật Hiên, nhưng không phát hiện túi trữ vật.



- Tu vi cao như vậy mà ngay cả một cái túi đựng đồ cũng không có sao?



Lâm Phàm tìm kiếm nửa ngày cũng không thấy, càu nhàu nói.



Vừa mới hành nghề đã gặp bất lợi a.



Ô… Giờ khắc này, Lâm Phàm bị ánh sáng lóe lên làm chói mắt, vừa nhìn xuống thì hóa ra là phản quang từ cái nhẫn nằm trên ngón tay Mặc Dật Hiên. Vừa thấy nhẫn, Lâm Phàm bèn nghĩ tới một việc.



Sau đó hắn cấp tốc tháo chiếc nhẫn trên tay Mặc Dật Hiên xuống.



"Đinh, chúc mừng phát hiện nhẫn không gian, có mở ra hay không?"



- Mở ra!



Còn phải hỏi, trong thứ này nhất định là bảo bối đang chờ đợi mình.



Khi Lâm Phàm thấy những thứ bên trong nhẫn không gian thì cười tít mắt lại.



Nhân vật trâu bò không hổ là nhân vật trâu bò, đồ trong nhẫn nhiều không đếm xuể. Nhưng tạm thời còn chưa thích hợp ngồi kiểm đếm, đợi đến khi tới chỗ an toàn sẽ nghiên cứu cẩn thận một phen.
Lâm Phàm cảm thấy chỉ mình nói mình nghe thế này còn chưa đủ cảm kích, bèn viết một hàng chữ lên mặt đất dưới chân Nghê Mạn Thiên.



"Ta hiểu được nỗi khổ tâm của ngươi, một nữ nhân kiêu ngạo và xinh đẹp sao có thể bằng lòng khi thân thể của mình không đủ hoàn mỹ chứ! Nhưng giờ ngươi có thể yên tâm rồi, chỗ thiếu hụt của ngươi ta đã giúp ngươi bù lại, không cần cảm tạ ta, xin nhớ kỹ tên của ta, Lôi Phong."



(Lôi Phong: một vị chiến sĩ cách mạng cả đời chỉ làm chuyện tốt mà không cần báo đáp của Trung Quốc)



Lâm Phàm cẩn thận nhìn một lần, xác định không có bất cứ vấn đề gì mới đi tới trước mặt Mặc Dật Hiên, cũng để lại một hàng chữ.



"Tôn nghiêm của nam nhân không phải tu vi cũng không phải gia thế, mà là tiền vốn tự thân, hôm nay giúp ngươi trọng chấn hùng phong, tăng lên mấy lần, ngươi hẳn là thỏa mãn! Nếu muốn cảm tạ ta, xin nhớ kỹ tên của ta, Lôi Phong."



....



Làm xong tất cả chuyện này, Lâm Phàm thỏa mãn gật gật đầu, sau đó nhìn hai người, cười cười rồi nâng Thần khí vô thượng Cửu Ngũ Đại Hồng Chuyên lên, lại đập một gạch lên đầu hai người.



Đập xong, Lâm Phàm không chần chờ gì nữa, co giò mà chạy nhanh như một cơn gió.



Thế nhưng gió vừa tan, Lâm Phàm lại trở lại, bởi vì hắn đột nhiên phát hiện ra một vấn đề.



Bộ ngực của Nghê Mạn Thiên đang bên to bên nhỏ! Với người kỹ tính như Lâm Phàm thì đây là sai sót không cách nào tha thứ.



Lâm Phàm lại đập thêm hai gạch nữa, sau đó bắt đầu sửa sai.



- Hắc Hổ Đào Tâm.



"Đinh, chúc mừng Hắc Hổ Đào Tâm exp +1."



- Hắc Hổ Đào Tâm.



- Hắc Hổ Đào Tâm.



Ước chừng mười phút sau, Lâm Phàm thỏa mãn dừng tay.



- Giờ mới là hoàn mỹ.



Nói xong câu đó, Lâm Phàm lại trốn nhanh như gió.



Chẳng qua Lâm Phàm vẫn canh cánh một việc, đó là không biết Hắc Hổ Đào Tâm có công năng làm lớn chỗ đó lên, hay là do Nghê Mạn Thiên bị mình ‘đào’ sưng? Vấn đề này, Lâm Phàm cảm giác sau này cần hảo hảo nghiên cứu một phen.



-----oo0oo-----