Tối Cường Hệ Thống

Chương 361 : Lão Sư

Ngày đăng: 10:10 30/04/20


- Cường độ thân thể tiểu tử này rất mạnh, đã trúng nhiều công kích của chúng ta như vậy mà vẫn không chết, công pháp này nhất định là Thiên giai công pháp.



Mấy người của Hỗn Nguyên Tông giờ khắc này cũng nổi lên lòng tham muốn ép hỏi thanh niên kia nói ra môn công pháp luyện thể này.



Giờ khắc này, thanh niên máu me tung tóe khắp người, nắm trường kiếm trong tay, cũng bắt đầu run rẩy, máu tươi chầm chậm chảy ra, dọc theo trường kiếm chậm rãi rơi trên mặt đất.



- Tiểu tử, ngươi mau đem môn công pháp luyện thể này giao ra đây, hay là để ta phải cho ngươi sống không bằng chết.



Một tên đệ tử Hỗn Nguyên Tông lạnh lùng nói.



- Hừ, mơ hão.



Thanh niên kia lạnh lùng nói, cái môn công pháp này là luyện thể pháp môn, hắn làm sao có thể giao cho đối phương, cái này chính là lão sư thân truyền cho bọn hắn.



Trong hai năm, dựa vào môn công pháp này, không biết bao nhiêu lần cứu mạng của hắn.



- Sư huynh...



Vừa lúc đó, thanh niên nghe được các sư đệ các sư muội tiếng gào lên, nhất thời biến sắc, sau đó nhìn về phía xa, không khỏi quát ầm lên:



- Các ngươi tại sao lại trở về.



- Sư huynh, chúng ta làm sao có thể để ngươi ở lại một mình, muốn chết chúng ta cùng chết.



Các đệ tử còn lại của Xích Hồng Tông cùng nói.



- Ai...



Thanh niên bất đắc dĩ buông một tiếng thở dài, sau đó sắc mặt ngưng lại:



- Tốt, đã như vậy thì cùng nhau sống chết đến cùng.



- Quả thật là tình thâm ý trọng a, rất đáng tiếc, các ngươi hôm nay không còn đường sống, ngươi có thể suy nghĩ cân nhắc, đem pháp môn luyện thể giao ra đây, ta có thể thả các ngươi.



Đệ tử đứng đầu Hỗn Nguyên Tông, khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh lùng, đối với công pháp luyện thể này rất là để ý.



- Không thể...



Thanh niên phẫn nộ quát.



- Hừ, muốn chết, giết cho ta...



Đệ tử Hỗn Nguyên Tông sắc mặt lạnh lẽo, vung ống tay áo lên, nhắm thẳng vào những đệ tử Xích Hồng Tông.



Thanh niên cùng các sư đệ các sư muội, tụ lại một chỗ, sắc mặt nặng nề nhìn trước mắt.



Lần này e sợ đều chết ở đây rồi.



Tuy rằng thực lực của hắn là Nhập Thần cấp chín, thế nhưng những địch nhân này đều có tu vi hơn hắn, nếu như không phải dựa vào cường độ thân thể sợ là bây giờ đã chết rồi.




đệ tử đứng đầu Hỗn Nguyên Tông tức giận quát, đương nhiên một câu nói này không phải là nói cho người Xích Hồng Tông nghe, mà cố ý muốn cho người bí ẩn kia nghe được.



Việc này là của Hỗn Nguyên Tông, hãy cân nhắc nếu muốn xen vào.



Đám người Xích Hồng Tông vừa nghe, sắc mặt ngưng lại, bọn họ sao có thể không hiểu, đại đệ tử Hỗn Nguyên Tông nói là có ý gì, sau đó từng người một khẩn trương nhìn người trong hư không kia, đưa ánh mắt cầu cứu.



Nếu như đối phương nghe được là việc của Hỗn Nguyên Tông, cứ như vậy rời đi, chẳng phải một tia hi vọng nhỏ nhoi cũng chẳng còn sao.



Nhưng vào lúc này, điều làm bọn hắn hưng phấn chính là cái người bí ẩn đang phiêu phù ở hư không kia, đang hướng về bọn họ chậm rãi đi tới.



Đám người Hỗn Nguyên Tông, vừa thấy người kia đi tới, sắc mặt nhất thời biến đổi, sau đó liếc mắt nhìn nhau.



...



Lâm Phàm nghe được tiếng cầu cứu, đi từ từ đến, hắn có loại cảm giác, nơi đó có một người, giống như rất quen thuộc, nhưng không nhớ ra được là ai.



Đây là do thời gian trôi qua, ký ức mơ hồ.



Vì lẽ đó Lâm Phàm quyết định đi xem một chút.



Mà sau khi nghe lời đệ tử Hỗn Nguyên Tông nói, trong lòng Lâm Phầm cũng nở một nụ cười.



Uy hiếp tiểu gia sao? Lần đầu gặp phải a.



Hỗn Nguyên Tông à, thật quen thuộc, hình như là chín đại tông môn a...



Dần dần, Lâm Phàm vững vàng đi ở bên trong hư không, sau đó chậm rãi đáp xuống, đứng ở cách đó không xa, lần lượt nhìn hai đám người này.



Đám người Xích Hồng Tông lòng đầy kỳ vọng nhìn Lâm Phàm.



Mà đám Hỗn Nguyên Tông lại cảnh giác nhìn Lâm Phàm.



Nhưng vào lúc này, lúc thanh niên Xích Hồng Tông kia nhìn đến khuôn mặt Lâm Phàm, toàn thân đột nhiên run lên, phảng phất là không dám tin vào hai mắt của mình.



Sau đó chậm rãi bước lên trước, muốn là gần hơn một chút, nhìn càng rõ ràng một chút.



- Sư huynh...



đám người Xích Hồng Tông thấy sư huynh đột nhiên lên trước, cũng cả kinh, không biết sư huynh muốn làm gì.



Nhưng khi thấy sư huynh đứng ở trước mặt người bí ẩn, cũng không lâu lắm, một trận kinh ngạc hiện rõ trên mặt từng người.



Bọn họ nhìn thấy sư huynh, đang quỳ gối trước mặt người bí ẩn trẻ tuổi kia.



- Lão sư...



----------------------------------------------------------------------------------------------------