Tối Cường Hệ Thống

Chương 379 : Khổ Khổ Cầu Khẩn

Ngày đăng: 10:11 30/04/20


- Keng, chúc mừng ký chủ đã giết được Thiên Hậu có tu vi ở Thiên Vị cấp cao.



- Keng, chúc mừng ký chủ kinh nghiệm đã tăng cường 2 tỉ.



...



- Ít điểm kinh nghiệm như thế



Lâm Phàm bĩu môi. Đối với Thiên Hậu, từng đó kinh nghiệm không phải quá thoả mãn.



Bất kể nói thế nào tu vi của Thiên Hậu cũng là đến Thiên Vị cấp cao.



Ngẫm lại Thiên Hậu này chỉ là một tia thần thức của đại năng giả trên thượng giới, liền có thể có được cảnh giới Thiên Vị cấp cao, đó cũng là không tệ.



- Ai...



Lâm Phàm thở dài một tiếng, thượng giới này đều còn chưa có đi, mà đã cùng hai vị đại năng giả náo sập, không thể không nói đó là một việc khổ.



Bất quá đến như thế, hắn cũng không sợ. Không phải sợ làm cái gì, ai sợ ai.



Vượt qua kẻ địch, vượt qua khó khăn có thể làm cho Lâm Phàm cảm thấy hưng phấn.



Đương nhiên tất cả những thứ này cũng đều là Lâm Phàm tự mình tìm kiếm an ủi mà thôi, kỳ thực sâu trong nội tâm vẫn còn có chút hơi lo lắng.



Một tia thần thức của Đại năng giả liền có thể tạo thành nhân vật lợi hại như thế. Nếu hắn tự mình đàng hoàng đến thượng giới, những đại năng giả kia phát hiện hắn, chỉ cần một cái tát khiến cho mình chết.



Nghĩ tới chỗ này, Lâm Phàm liền cảm giác mình vẫn là tốt nhất.



- Nam Vô Thánh Đế thế nào? Có cảm giác thoải không?



Giờ khắc này Lâm Phàm đi tới bên cạnh Nam Vô Thánh Đế, khóe miệng phẩy nhẹ vẻ tươi cười hỏi.



Mà đáp lại Lâm Phàm thì lại chỉ có âm thanh "Ba ba ba."



Nam Vô Thánh Đế đã bỏ đi, hắn không thể nào nói được



"Vẫn được, cảm giác càng ngày càng tốt."



Đối với Nam Vô Thánh Đế, đây là một loại sỉ nhục, một loại không thể nhịn được nữa.



Loại đan dược này hắn chưa từng nghe thấy.



Lâm Phàm vung ống tay áo một cái, ánh mắt mờ ảo, phảng phất suy nghĩ rõ chuyện gì.



- Kỳ thực ngươi và ta vốn không thù không oán, ta cũng không nên giết ngươi.



Lâm Phàm nhẹ giọng nói.




Lâm Phàm cảm giác đối phương hẳn là tìm đến mình báo thù. Dù sao chuyện như vậy, ai cũng đều không cách nào nhịn được.



Nếu như ai đem mình từ nam biến thành nữ, cho dù liều mạng cũng phải giết chết đối phương.



Chỉ là để Lâm Phàm trong lòng càng thêm khiếp sợ chính là, "Âm Dương Nghiệt Thể" này cũng quá lợi hại đi. Trong hai năm nắn ngủi mà có thể làm người ta mạnh đến vậy, thật sự là có chút khó tin.



Thời khắc này Khúc Hướng Ca không nói gì, mà là hướng về chỗ Lâm Phàm



Mỗi đi một bước, áp lực của Lâm Phàm cũng là rất lớn.



Lần này sẽ tự mình có phải hay hắn có nên động thủ không. Dù sao trước đây đều hung hăng thương hại qua người ta một lần, nếu như lại thương tổn lần nữa, có phải là có chút không hay.



Dù sao năm đó người ta cũng chỉ là đánh cướp mà thôi, không phạm vào tội lớn ngập trời gì.



Nếu như thời gian có thể quay ngược lại.



Lâm Phàm thề với trời, hắn tuyệt đối sẽ không đem Khúc Hướng Ca biến thành "Âm Dương Nghiệt Thể".



Chỉ là Lâm Phàm nghi ngờ năm đó nhớ đến giống như phải có đến hai mươi mấy người, làm sao ngày hôm nay chỉ còn lại mỗi Khúc Hướng Ca?



Vừa lúc đó, Khúc Hướng Ca đi tới trước mặt Lâm Phàm, sau đó phù phù một tiếng, quỳ gối trước mặt Lâm Phàm.



Tên kia lúc trước vẻ mặt lạnh nhạt, đã tan thành mây khói, thay vào đó liền là bộ dáng nước mắt nước mũi tèm lem, khóc lóc kể lể.



- Tiền bối, van cầu ngươi, đem ta biến trở về dáng dấp lúc trước đi.Trong hai năm này, ta chịu quá nhiều khổ sở, thế giới cũng quá nguy hiểm. Tất cả mọi người coi ta là thành quái vật, ta chỉ muốn khoái khoái lạc lạc làm một tên giặc cướp, ta không muốn liên lụy đến nhiều như vậy a.



Khúc Hướng Ca bi thương khóc lóc kể lể.



Trong thời gian hai năm, thật sự là quá kinh khủng. Tên kia bắt được bọn họ, để bọn họ nỗ lực tu luyện, đồng thời nuốt chửng lẫn nhau. Cuối cùng tên kia cùng các huynh đệ đều chết trong tay mình.



Mà tên kia lại muốn đoạt xác của hắn, cuối cùng bị ý chí kiên cường của hắn làm cho đại bại, cuối cùng chỉ còn một mình hắn.



Trong hai năm này, hắn nơi nào cũng không dám đi.



Trước đây hắn dùng bộ mặt kỳ nhân đi tới chỗ nào liền bị người đuổi giết tới chỗ đó, quá kinh khủng, thật sự là quá kinh khủng.



- Tiền bối, ta trên có mẹ già, dưới không có con nhỏ. Ở trong nhà, Khúc Hướng Ca ta chính là con trai độc đinh. Ta còn chưa có nối dõi tông đường đâu. Van cầu ngươi đem ta biến trở về đi, sau đó ta cũng không dám nữa làm càn, cũng không tiếp tục làm giặc cướp.



Khúc Hướng Ca nằm rạp trước mặt Lâm Phàm kêu khóc, cầu xin.



Thời khắc này, Lâm Phàm bị làm cho choáng váng.



Thì ra không phải tìm mình báo thù...



----------------------------------------------------------------------------------------------------