Tối Cường Hệ Thống

Chương 390 : Luôn Có Điêu Dân Muốn Hại Trẫm

Ngày đăng: 10:11 30/04/20


Huyết Ma Đại Đế kéo thân thể không đầy đủ của Tâm Ma Đại Đế rời khỏi nơi này.



Lúc chờ Tâm Ma Đại Đế tỉnh lại, chỉ sợ bên trong Huyết Giới chính là một mảnh kêu rên.



Đúng như Lâm Phàm nghĩ, lúc Tâm Ma Đại Đế tỉnh lại bên trong Huyết Giới nhìn thấy mình biến thành bộ dạng như vậy, cũng hoàn toàn ngơ ngác.



Tinh huyết của bản thân cơ bản đã bị lấy sạch, hơn nữa còn không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, thậm chí càng nghĩ càng là không hiểu rốt cuộc là vì sao?



Từ nay trong nội tâm của kẻ khống chế tâm mà là Tâm Ma Đại Đế xuất hiện một đầu tâm ma.



Tất cả những thứ này, cũng đều do Lâm Phàm hại.



...



Lâm Phàm nhìn năm mươi sáu giọt tinh huyết của Huyết Ma Đại Đế này, khóe miệng khẽ cười nhẹ.



Đây là một việc làm cho người ta hưng phấn a.



Huyết Hải Ma Công tầng thứ chín "Tích Huyết Trùng Sinh" sẽ trong tay mình lần nữa hiện ra thần quang.



Bên trong giọt tinh huyết kia kia ẩn chứa sức mạnh cuồng bạo vô thượng. Những thứ này đều là sức mạnh của Huyết Ma Đại Đế, đồng thời còn kèm theo các loại mặt trái tâm tình.



Người bình thường nuốt vào, nếu như không chịu nổi nguồn sức mạnh này thì sẽ bạo thể, mà nếu như không bạo thể cũng sẽ bị tâm tình tiêu cực này ảnh hưởng.



Dù sao Huyết Giới này chính là nơi ô uế, tà ác.



Tuy ở trước mặt Huyết Ma Đại Đế hắn không sợ. Nhưng nếu quả thật đem Huyết Ma Đại Đế xem là quả hồng mềm thì thật sự sai rồi.



Có thể là chúa tể một phương bên trong Huyết Giới thì đâu phải là mặt hàng đơn giản. Trong đó tâm tình tiêu cực này có thể đem người kéo vào bên trong vực sâu.



Nếu như không phải có hệ thống tồn tại, Lâm Phàm cũng không dám nuốt vào nhiều tinh huyết như thế. Hơn nữa còn là tinh huyết của Tâm Ma Đại Đế.



Trong chớp mắt.



Khí huyết trong cơ thể Lâm Phàm mãnh liệt cuồn cuộn lấy từng đoàn khí màu máu, từ thân trên tản mát ra.



Một cỗ huyết lực cường đại đột nhiên từ trên thân Lâm Phàm bộc phát ra, bao phủ toàn bộ thiên địa.



Từng dòng nước ấm tụ hợp lại một nơi, cuối cùng hội tụ thành đại dương mênh mông.



- Trùng kích một lần, nhất định phải thành công a.



Cửa lớn tầng thứ chín của Huyết Hải Ma Công đã bắt đầu nới lỏng. Chỉ cần có thể tiến vào tầng cảnh giới thứ chín, thì thật sự bất tử bất diệt.



Tinh huyết nhiều như thế mà còn không thể thành công thì thật sự phải tích lũy thêm một thời gian.



- Oanh...



Trong chớp mắt, một cái chân long màu máu dữ tợn xoay quanh ở trên thân thể Lâm Phàm. Dòng máu trong cơ thể bây giờ cũng đạt tới nóng cực độ, không ngừng sôi trào.



- Ầm ầm...
- Không, vì an nguy của Huyền Hoàng Giới ta cho rằng ngươi cần hợp tác, mà ta cũng cần có một người trợ giúp.



Dạ Hàm nhìn Lâm Phàm nói ra.



- Không đúng, trên người ngươi có mùi vị của Huyết Giới...



Vào lúc này, Lâm Phàm biến sắc, khứu giác linh hoạt để hắn cảm thấy Dạ Hàm không bình thường.



Dạ Hàm giờ khắc này cũng là ngâm khẽ mà cười cười:



- Ngươi quả nhiên khác thường, vậy mà ngươi có thể phát hiện.



- Há, ta hiểu được. Bình phong của Đông Linh châu ngươi không hề đột phá được. Ngươi muốn đi Huyết Giới để trao đổi Huyết Giới bản nguyên, mượn Thế giới chi lực của Huyết Giới để đột phá cảnh giới mà ngươi có thể đến nơi này cũng là xuyên thấu Huyết Giới sau đó ở đi tới nơi này.



Lúc này cuối cùng Lâm Phàm đã rõ ràng rồi. Tại sao Huyết Ma Đại Đế lại nói có người trao đổi Huyết Giới bản nguyên, thì ra chính là Dạ Hàm trước mắt này.



- Không sai, ta là thật tâm tới tìm ngươi hợp tác. Những việc này ngươi đã đoán được, ta sẽ không nói nữa. Bây giờ Thiên Đạo ở Đông Linh châu đã không còn là Thiên Đạo lúc đầu. Điểm này ta nghĩ ngươi mới có thể cảm nhận được. Mà lần này ta đến đây chính là nói cho ngươi một chuyện, một chuyện liên quan đến sự an nguy của Đông Linh châu.



Dạ Hàm nói ra.



- Ngươi nói đi, ta nghe.



Lâm Phàm nói ra.



Dạ Hàm khẽ cau mày. Người này làm sao một chút cảm giác an nguy đều không có. Bất quá được rồi, bây giờ người có thể giúp Đông Linh châu cũng chỉ có hắn.



- Một năm trước, Thiên Đạo tìm được ta, cùng ta làm một hồi giao dịch...



Dạ Hàm ở bên tai Lâm Phàm bắt đầu cằn nhà cằn nhằn.



Lâm Phàm nghe cũng buồn ngủ. không phải nói cố sự không kinh tâm động phách. Mà là nghe đến cuối cùng, thì sửng sốt cảm giác ra nàng ta cùng mình có quan hệ gì.



...



- Ngừng ngừng... Đừng nói nữa, ngươi nói nhiều như vậy ta cũng không biết ngươi muốn biểu đạt cái gì. Ngươi có thể nói trọng điểm được không.



Lâm Phàm khoát tay áo một cái nói ra.



Dạ Hàm u oán liếc mắt nhìn Lâm Phàm. Qua nhiều năm như vậy, lần đầu tiên cùng một người nói nhiều lời nhưng không để cho mình nói. Trong lòng cũng có chút mất mát, sau đó mở miệng nói.



- Ta cho rằng tương lai không xa sẽ phát sinh một âm mưu lớn.



Lâm Phàm thở dài một hơi, lại là một nữ nhân có chứng bệnh ảo tưởng.



Dùng một câu nói, cái kia chính là:



- Luôn có điêu dân muốn hại trẫm.



----------------------------------------------------------------------------------------------------