Tối Cường Hệ Thống

Chương 425 : Hình Thức Trợ Giúp Mạnh Nhất

Ngày đăng: 10:11 30/04/20


- Thương Khung...



- Oanh...



Một búa loé sáng ở trong hư không kết thúc, con cổ thú dữ tợn rít gào ở phía trước kia dưới một búa này đã biến thành tro bụi.



“Keng, chúc mừng đánh giết cổ thú tu vi Chí Thiên Vị hậu kỳ.”



“Keng, chúc mừng đánh giết cổ thú tu vi Chí Thiên Vị đại viên mãn.”



"Keng..."



- Con mẹ nó nguy hiểm thật vậy mà rơi vào sào huyệt của cổ thú. Lâm Phàm cất bước di chuyển ở trong rừng núi, gặp thú chém thú không có một chút ý nghĩ nương tay, những cổ thú này cực kỳ hung mãnh, tuy nói cổ thú cấp thấp rất nhiều thế nhưng khả năng tăng cường kinh nghiệm vẫn nắm chắc trong tay.



Mà Lâm Phàm cũng dần dần phát hiện một vấn đề đó là cổ thú có tu vi Địa Thiên Vị trở lên cũng bắt đầu thông minh hẳn lên, không biết có phải là bởi vì vấn đề này mà một số cổ thú cấp cao có trí tuệ rời đi khu vực biên giới đi tới vùng đất trung tâm xa xôi kia.



Người thường đi chỗ cao, nước chảy chỗ trũng, coi như là cổ thú cũng theo đạo lý này.



- Hấp thu...



Những yêu khí này toàn bộ bị “Yêu Thành” hấp thu vào bên trong.



Chấn giữ bên trong ngụy Thần khí “Yêu Thành” chính là thượng cổ đại yêu, mà thượng cổ đại yêu lại là Yêu tộc chi hoàng chỉ không biết thượng cổ đại yêu có phải là một loại cổ thú hay không.



Có lẽ cổ thú lên tới một trình độ nhất định sẽ lột xác thành cường giả.



Thế nhưng khi đi tới Cổ Thánh Giới gặp được rất nhiều chủng tộc Lâm Phàm cũng hiểu rõ thế gian to lớn không gì không có, rất khó nói thượng cổ đại yêu không phải là cổ thú lột xác thành Hoàng giả.



Nhìn những thi thể cổ thú chung quanh này Lâm Phàm vung tay áo toàn bộ thu vào trong túi trữ vật.



Nếu như quyết định ngày mai rời đi vậy thì giết nhiều thêm một ít cổ thú cho thôn trang đầy đủ đồ ăn.



Thực lực các thôn dân cũng không yếu thế nhưng so sánh với cổ thú vẫn có một ít chênh lệch, bởi vậy thời điểm mỗi lần có tổ đội săn giết cổ thú đều có nguy hiểm rất lớn.



Mà để Lâm Phàm lo lắng nhất chính là Huyên Nhi, tiểu nha đầu này là đứa bé đáng yêu Lâm Phàm gặp phải khi đi tới Cổ Thánh Giới, nó cũng rất được mọi người yêu thích.



Tuy rằng vẻ ngoài rất là ngạo kiều, thế nhưng theo Lâm Phàm như vậy càng thêm đáng yêu.



Lâm Phàm thậm chí đang nghĩ nếu như sau này mình có thể trấn áp Cổ Tộc thành công thì nhất định sẽ mang Huyên Nhi theo bên người chậm rãi dạy dỗ lại.



Có một con cáo nhỏ hoạt bát đáng yêu như thế cuộc sống sẽ không quá tẻ nhạt.



- Chít chít...



Vừa lúc đó ở trong bụi cỏ phía trước có động tĩnh, Lâm Phàm đột nhiên chém ra một búa đem đại địa cắt ra một vết nứt rất sâu.



Mà lúc này có một con động vật giống như thỏ ngây ngốc đứng tại đó giống như bị tình cảnh này dọa sợ vậy.



- Ồ, đây là con gì vậy?



Lâm Phàm đem con vật nhỏ có bộ lông trắng như tuyết chỉ lớn cỡ lòng bàn tay nâng lên nhìn nhìn.



Hai cái lỗ tai cái thật dài, con mắt màu đỏ, con này không phải là thỏ sao?
- Lâm thúc thúc...



Khuôn mặt nhỏ bé đáng yêu tràn ngập linh khí của Huyên Nhi giờ khắc này trắng bệch, nước mắt to như hạt đậu ào ào chảy.



- Gia gia để cháu trốn ở chỗ này không được lên tiếng, nhưng Huyên Nhi đau quá…



Khuôn mặt nhỏ bé Huyên Nhi bị máu tươi nhiễm đỏ, hàm răng cắn môi dưới giống như là đang nhẫn nhịn đau đớn.



- Tại sao lại như vậy…



Lâm Phàm nhìn dáng dấp Huyên Nhi lúc này nội tâm kiên định của hắn cũng bi thương không ngớt, lực lượng sinh mệnh bàng bạc của Ngô Đồng Thần Thụ đột nhiên hướng về trong cơ thể Huyên Nhi cuồn cuộn truyền vào.



Thế nhưng sinh mệnh lực lượng đến bên trong cơ thể Huyên Nhi trong chớp mắt lại phân tán ra hoà vào bên trong trời đất.



- Lâm thúc thúc Huyên Nhi rất kiên cường tuy rằng rất đau thế nhưng Huyên Nhi không có lên tiếng... Cháu có phải rất lợi hại hay không.



Hai con mắt linh động Huyên Nhi dần dần mất đi thần quang chậm rãi đóng lại.



- Lợi hại, Huyên Nhi lợi hại nhất…



Lâm Phàm cảm giác nội tâm mình rất đau đớn, sự đau khổ này đã cực kỳ lâu không có trải nghiệm qua.



Đối với Lâm Phàm mà nói, hắn luôn luôn ham muốn trở nên mạnh mẽ, chính là vì không muốn chịu đựng sự đau khổ này.



- Lâm... Thúc thúc..., chúng ta là... Bằng hữu...



- Cạch...



Cánh tay nhỏ bé yếu ớt kia muốn chạm đến gò má Lâm Phàm, nhưng cuối cùng giống như diều đứt dây vậy vô



lực buông xuống...



Mà một tia thần quang cuối cùng trong mắt Huyên Nhi lúc này cũng tiêu tán.



- Huyên Nhi... Lâm Phàm giờ khắc này sắp nổi bão rồi.



Một cô bé đáng yêu như thế làm sao lại chỉ có cuộc sống như thế.



- Mả mẹ nó... Cổ Tộc lão tử không diệt toàn tộc ngươi thề không làm người...Aaaaaaaa!!!



“Keeng, bạo tăng sức mạnh ẩn giấu, hiệu quả trong vòng một ngày.” Lúc này hệ thống tăng phúc mạnh nhất được mở ra.



-------------------------------



Dịch giả: Tiểu Tà.



Biên tập: Cẩu Ca.



Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào.



Nguồn: