Tối Cường Hệ Thống
Chương 442 : Cổ Thú Ba Ba Truy Sát
Ngày đăng: 10:12 30/04/20
Rống!
Ở trong rừng cây, một con cổ thú có cái đầu so với Cự Vương Ba Đầu còn to lớn hơn đang tức giận gào thét.
- Là ai giết con của ta...
Thân thể của Cự Vương Ba Đầu này so với con bị Lâm Phàm đánh chết kia càng thêm khổng lồ, lớn gấp mấy lần, có khả năng đây chính là ba ba của Cự Vương Ba Đầu bị giết.
Hạ Trạch Hoa nói không sai, cổ thú vương giả có huyết mạch đồng tộc tương thông, đặc biệt là quan hệ cha con thì huyết mạch liên hệ kia càng sâu hơn.
Lúc này khí tức Cự Vương Ba Đầu rất hung mãnh, rống một phát trời long đất lở, trăm dặm xung quanh không có một con cổ thú dám lên tiếng, dưới uy nghiêm của Cự Vương Ba Đầu đều run lẩy bẩy.
Cổ thú có tu vi cao thâm đã có thể mở miệng nói chuyện, con Cự Vương Ba Đầu này có ba cái đầu, bên trên ba cái đầu kia mọc ra sáu cái sừng cong đen kịt, trong màn đêm những chiếc sừng kia toả sáng, khí thế rất là dọa người.
- Cho dù hắn ở chân trời góc biển, ta cũng phải vì con ta báo thù...
Ầm!
Trong chớp mắt, Cự Vương Ba Đầu hung mãnh biến mất tại chỗ, giống như là đang dùng huyết mạch tương liên truy tìm hung thủ.
Lúc Cự Vương Ba Đầu đi tới nơi xảy ra chuyện thì đám người Lâm Phàm sớm bỏ chạy không thấy bóng người.
- Con của ta a…
Cự Vương Ba Đầu nhìn ba cái đầu nằm trên mặt đất kia bi phẫn không thôi gầm thét lên.
- Đến cùng là ai làm? Chúng lại không cho con được chết toàn thây, con ơi, con chết thảm quá...
Cự Vương Ba Đầu nhìn con trai mình chỉ còn lại ba cái đầu ở chỗ này, tức giận gầm thét, trong tiếng rống giận giữ kia tràn ngập uy nghiêm xông thẳng trời cao, hư không cũng bắt đầu chấn động.
Lâm Phàm đã chạy đi mấy ngàn dặm vừa dừng bước lại, liền nghe được từng trận tiếng rống giận dữ, tâm thần cũng đột nhiên run lên.
- May mà ta chạy trốn nhanh, xem ra sau này khi giết cổ thú trong vương tộc thì nhất định phải tìm đường chạy nhanh nếu không chết là cái chắc.
Lâm Phàm vỗ ngực vui mừng, cảm giác thật sự quá là kích thích đi mất.
- Lâm huynh, ta thấy ngươi nên đem thi thể của Cự Vương Ba Đầu cất đi, nhớ kỹ không thể lấy ra, bởi vì cổ thú rất thù dai, chỉ cần cảm ứng được một tia huyết mạch, thì trong nháy mắt nó sẽ xuất hiện ở trước mặt ngươi.
Hạ Trạch Hoa nhắc nhở.
Hắn sợ ngày nào đó Lâm huynh đột nhiên nổi hứng thú đem thi thể Tam Đầu Cự Vương lấy ra nhìn một chút, sau đó không cần tốn mấy hơi thời gian liền bị người ta đuổi đến, vậy thì coi như thật sự gặp bi kịch.
- Hả…
Lâm Phàm ngơ ngác nhìn Hoa Hạ Trạch
- Ý của ngươi chính là tên kia không chết, thi thể này ta liền không thể lấy ra?
- Đúng, trừ phi ngươi làm tốt công tác chuẩn bị đối đầu với đối phương
Lâm Phàm nhẹ giọng nói ra.
- dạ
Một đám người trốn ở trong khe hở một hẻm núi, nhìn tình huống ở phương xa.
Một ít Cổ Tộc bắt lấy những người phi thăng, rồi đứng ở bên trên hẻm núi lẳng lặng chờ đợi, giống như bắt ba ba trong rọ vậy.
“Đi ra...”
Lúc này những phi thăng giả nghi hoặc không thôi, không biết mình ở nơi nào, sau đó cũng như Lâm Phàm lúc mới tới, đi ngang qua cái hẻm núi kia.
“Bang coong...”
Rất đáng tiếc, những người mới phi thăng lên, mới vừa đi tới hẻm núi liền bị lao tù của Cổ Tộc nhốt lại.
Những người này ở hạ giới, đều là thiên kiêu, tự nhiên là kiêu căng tự mãn cho nên liền gào thét phản kháng.
Đáng tiếc đối với Cổ Tộc mà nói, những phi thăng giả này giống như là giun dế vậy, tự nhiên không có đem bọn hắn để ở trong lòng.
- Chúng ta chuẩn bị động thủ...
Lâm Phàm liếc mắt nhìn, tên Cổ Tộc dẫn đầu kia tu vi không quá cao, muốn chém chết hắn thì vô cùng dễ dàng
- Chờ chút...
Vừa lúc đó, Lâm Phàm hạ tay xuống, bởi vì bên trong hư không một đám người cứu viện cũng đến rồi, giống như đám người Lâm Phàm vậy.
- Lâm huynh, chúng ta đi lên hỗ trợ đi.
Hạ Trạch Hoa thúc giục.
- Đừng nóng vội, nhìn tình huống như thế nào đã.
Lâm Phàm bình tĩnh nói.
Bọ ngựa bắt ve chim sẻ ở đằng sau
------------------------------------------------------
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào.
Người dịch: Tiểu Tà.
Biên: NgaHoang.
Nguồn: