Tối Cường Hệ Thống

Chương 454 : Vật Phẩm Nghịch Thiên

Ngày đăng: 10:12 30/04/20


Hang động dần yên tĩnh trở lại, Tiên Thiên Thổ Linh đã tiêu tan, Thạch Đầu Nhân kia bây giờ cũng chỉ còn từng khối đá lớn không có chút sức sống nào.



Lâm Phàm ngồi khoanh chân, nhìn mấy thứ vật liệu trước mặt trong lòng bắt đầu suy tư.



Luyện khí là một môn học cao thâm.



Chỉ cần một chút xíu biến hóa là đã có thể thay đổi dáng dấp vốn có của đồ vật.



Một chiếc sừng Tam Đầu Cự Vương đen kịt, cong vút, mũi vô cùng sắc nhọn, hàn quang lưu chuyển khiến người khác vừa nhìn đã rùng mình không dám chạm đến.



Một đám khí Thổ Linh ẩn chứa diệu dụng phi phàm.



“Làm thế nào để luyện hóa chúng đây?” Lâm Phàm trầm ngâm hồi lâu, sau đó lặng lẽ lấy ra mười viên “Đại Phàm Ca”.



“Đại Phàm Ca, chắc còn có lúc hữu dụng, phải giữ lại.”



“Đây Ắt Có Độc, đây là loại độc dược tàn bạo, vô nhân tính, cũng phải giữ lại.”



Nhìn mấy thứ này, Lâm Phàm phân vân trong giây lát rồi lấy ra Vĩnh Hằng Chi Phủ.



“Cái sừng Tam Đầu Cự Vương này rất cong, bề mặt sáng bóng, nhẵn nhụi trơn mượt, không có khí lực, cần phải sửa chữa mới được.”



Lâm Phàm cầm Vĩnh Hằng Chi Phủ chậm rãi điêu khắc, trạm trổ những hoa văn, họa tiết uốn lượn như phượng múa rồng bay. Nói chém gió cho các thím tưởng tượng thôi, thật ra hắn dùng một đinh ốc cắm vào, trên đinh ốc có một vòng quỹ đạo ma sát. Chấm hết.



Nhìn sản phẩm điêu khắc hoàn mỹ của chính mình. Lâm Phàm khá hài lòng, kĩ năng thủ công mỹ nghệ của vẫn còn rất tốt nha.



“Ai...” Lâm Phàm than nhẹ một tiếng, đột nhiên cảm giác sao con người hoàn mỹ như mình mà lại khổ như vậy.



Năm đó vừa xuyên không đã bị người ta đem ra làm một bao cát, bị người ta hành hạ cả ngày. Lúc đó sao có cảm giác như kiếp trước mình đã gây thù chuốc oán với cả thế giới này rồi hay sao vậy.



Khi đứng ở trên đỉnh Huyền Hoàng Giới, Lâm Phàm tưởng là mình có thể bắt đầu hưởng thụ nhân sinh, nhưng lại xuất hiện cái Cổ Thánh Giới.



Lúc đầu nghe nói Cổ Thánh Giới rất nguy hiểm, thế nhưng vẫn mong là có chút may mắn, còn nghĩ rằng mặc kệ nguy hiểm đến cỡ nào chỉ cần khéo léo lẩn tránh là qua được. Nhưng đến rồi mới hiểu được, Cổ Thánh Giới này thật nguy hiểm khôn cùng, muốn tìm chỗ ẩn nấp để an toàn tu luyện cũng không có.



“Chỉ còn cách là phải nỗ lực, quật khởi.” Lâm Phàm âm thầm tự sướng...à nhầm tự nhủ trong lòng, sau đó tập trung chuẩn bị quay tay..à lại nhầm...luyện khí.



“Thiên Địa Dung Lô.”



Lâm Phàm đem chiếc sừng cong đã điêu khắc đến độ “hoàn mỹ” này ném vào Thiên Địa Dung Lô, sau đó hơi nhấc ngón tay điều khiển Thổ Linh khí lưu tiến vào bên trong Thiên Địa Dung Lô.



Mười viên “Đại Phàm Ca” cũng được ném vào “Thiên Địa Dung Lô”, sau đó trong nháy mắt bộc phá.



Thần đan “Bức Này Có Độc” theo sát phía sau, dung hợp với dược tính của “Đại Phàm Ca”.




Lúc Lâm Phàm nhìn thấy đoạn giới thiệu này đột nhiên cười lớn, sau đó đem “Phi Thiên” vứt xuống mặt đất.



“Phi Thiên” cùng với đại địa hòa thành một thể giống như trốn vào bên trong lòng đất.



Lâm Phàm có thể cảm nhận được “Phi Thiên” ở bên trong đại địa nhanh chóng xoay tròn.



“Bay lên cho ta!”



Lâm Phàm hô to một tiếng, Phi Thiên đang xoay tròn trong lòng đất đột nhiên phóng vụt lên nhanh như một vệt sáng làm người ta khó lòng mà phòng bị a.



“Ha ha.” Lâm Phàm thoả mãn gật gật đầu. Không sai, thật sự là quá hay nha.



Sau này khi đang chiến đấu, đem “Phi Thiên” ẩn giấu ở bên trong lòng đất, sau đó thừa dịp bất ngờ phóng lên trực tiếp vào “hoa cúc” của đối phương. Nhất định sẽ khiến “hoa cúc” nở rộ rồi sớm tàn.



Khi đó không cần biết người là cao thủ gì đều sẽ phải run rẩy quỳ dưới “dâm uy” của tiểu gia.



“Haizzz, Đặt tên sai rồi! Nên gọi là “Hoa cúc thần châm” mới đúng. Nhưng không sao, cái tên “Phi Thiên” cũng không tệ.” Lâm Phàm trong lòng vô cùng thỏa mãn, cả người đều đang lâng lâng như hút thuốc lào buổi sáng.



Tiểu gia quả nhiên là một thiên tài.



Phương pháp luyện chế loại bảo bối như này vẫn có thể nghĩ ra, quả thực là nhân tài. Bội phục! Bội phục!



“Ha ha...”



Lúc này, cả cái huyệt động vang vọng tiếng cười điên cuồng của Lâm Phàm.



Lâm Phàm ống tay áo, men theo đường cũ trở về. Bây giờ đã có được Tiên Tiên Thổ Linh, rời khỏi nơi này đương nhiên là chuyện dễ dàng.



Lúc này, Lâm Phàm muốn đi xem Tam Đầu Cự Vương cùng Cổ Tộc Vạn phu trưởng đánh nhau như thế nào rồi.



Trải qua thời gian dài như thế, không biết còn ở lại hay không?



Nếu không xem qua một chút, Lâm Phàm sẽ rất không cam lòng.



-----------------------------



Người dịch: duonghy93



Biên: duonghy93



Team dịch: Vạn Yên Chi Sào.