Tối Cường Hệ Thống
Chương 470 : Đây Là Chưởng Pháp Gì Vậy
Ngày đăng: 10:12 30/04/20
Dịch: ThanhThuy.
Biên: Cẩu ca.
Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn:
- Đám kiến cỏ kia đi đâu? Sao trong nháy mắt đã biến mất rồi!
Lúc này một đám Cổ Tộc lơ lửng trong không trungthăm dò tứ phía nhưng không phát hiện ra bất cứ thứ gì.
- Thôi không sao, trong Vạn Sát Cổ Vực này chỉ có Cổ Tộc chúng ta mới có thể sống sót thoát ra được, đám côn trùng kia vì muốn tiến vào Bí Cảnh mà không thương tiếc tàn sát cả đồng loại, cuối cũng vẫn bị Cổ Tộc ta giết chết, ha ha…..
Cường giả Cổ Tộc cười lớn.
- Những tên này ẩn giấu tu vi thì chúng ta cũng vậy, bọn chúng cho rằng sau khi tiến vào thì có thể sống sót đi ra nhưng lại không biết rằng mình chỉ là cá trong chậu. Để cho bọn chúng đi tìm cơ duyên, sau đó chúng ta sẽ giết chúng để đoạt lấy.
Một tên Cổ Tộc nói.
Vạn Sát Cổ Vực không phải là một Bí Cảnh quý giá gì, phần lớn cơ duyên trong đó đã bị bọn Cổ Tộc chiếm lấy, chí ít những cơ duyên có thể được phát hiện đều bị bọn Cổ Tộc lấy hết, còn có hay không cơ duyên tiềm ẩn thì chưa rõ.
Bọn Cổ Tộc được lệnh giám sát khu Bí Cảnh này, vì muốn tối đa hóa lợi ích nên cùng với một số người các giới đi đến Thỏa thuận đó là muốn tiến vào trong Bí Cảnh không khó, chỉ cần mỗi người cung cấp đủ một trăm mạng người liền có thể được tiến vào.
Cổ Tộc giết chết người các giới sẽ nhận được khen thưởng từ Cổ Thánh Giới, điều này đối với Cổ
Tộc mà nói giống như việc nuôi lợn vậy.
Mà lợn ở đây chính là người các giới.
Tuy nhiên việc lựa chọn người được phép tiến vào Bí Cảnh của Cổ Tộc cũng phải có yêu cầu đó là tu vi bắt buộc phải thấp hơn bọn chúng.
Bởi sau khi người các giới tiến vào trong Bí Cảnh, bọn chúng sẽ theo sát sau, không phải để tìm cơ hội mà là lặng lẽ chờ đợi.
Chờ đợi người các giới tìm được cơ hội trong đó, rồi sẽ giết bọn họ để cướp đoạt, cho dù không tìm được cơ hội, bọn chúng vẫn nhận được khen thưởng từ Thiên Ý của Cổ Thánh Giới.
Loại hình mua bán không cần vốn mà cũng không bị lỗ này tại sao lại không làm chứ.
Trong mắt bọn Cổ Tộc, người các giới chỉ là lũ kiến cỏ đầu óc ngu xuẩn cực độ, biết rõ những Bí Cảnh này đã bị bọn chúngchiếm hết mà vẫn muốn tìm kiếm một tia hi vọng, đây đúng là kẻ ngốc nằm mơ.
……
- Đại Phàm Ca Thần Chưởng.
Bây giờ, Lâm Phàm sẽ cho hắn biết thế nào mới gọi là khủng khiếp, vừa rồi vốn định một chiêu trấn áp hắn nhưng nghĩ lại chi bằng sẽ lợi dụng kẻ ăn hại này.
Lâm Phàm tung ra một chưởng, một con rồng “Đại Phàm Ca” gầm gừ bay ra.
- Đây là chưởng pháp gì vậy?
Vạn Tà Tinh nhìn thấy quyền của mình bị đánh xuyên qua liền sửng sốt.
- Hừm, chưởng pháp gì á? chưởng pháp muốn ngươi phát điên phát dại.
Lâm Phàm không thèm nói nhiều với hắn.
Nổ!
Bùm!
Con rồng “Đại Phàm Ca” quấn quanh Vạn Tà Tinh sau đó đột nhiên phát nổ,một làn khói dày đặc bao phủ lấy hắn.
- Cái thứ gì vậy.....
Vạn Tà Tinh chưa từng nhìn thấy chưởng pháp nào quái dị như vậy, hắn tung ra một chưởng định đánh bay đám khói, nhưng hắn vô cùng kinh hãi bởi những đám khói đó giống như có chất dính, cho dù đập vỗ như thế nào vẫn lơ lửng bay tới, xuyên qua bất cứ khe hở nào.
Từ lỗ mũi tới cả lỗ chân lông.....
- Á.....
Ngay tại lúc này, Vạn Tà Tinh đột nhiên phát hiện tinh thần của mình bị mất kiểm soát liền cất tiếng gào thét.
Sau khi làn khói tiêu tan thì không còn nhìn thấy bóng dáng của Lâm Phàm đâu nữa.
Đôi mắt của Vạn Tà Tinh đỏ rực lên, một nỗi dục vọng mãnh liệt trỗi dậy xâm chiếm cả tâm trí, không thể xua tan.
- Ta....Ta.....
Lúc này, Vạn Tà Tinh thở rất gấp, trong đầu chỉ có một suy nghĩ đó là tận dụng triệt để tất cả mọi thứ, lao vào bất cứ khe hở nào.
Lâm Phàm nhìn Vạn Tà Tinh hoá thành một tia sáng bay về phía xa liền cười nhạt: