Tối Cường Hệ Thống

Chương 474 : Đáng Tiếc Một Đám Kinh Nghiệm

Ngày đăng: 10:12 30/04/20


Dịch: Toản.



Biên: Cẩu ca.



Nhóm: Vạn Yên Chi Sào



Nguồn:



- Chủng tộc các giới chỉ là súc sinh mà Cổ Tộc chúng ta nuôi nhốt, nếu như ngươi không muốn chết thì đem cái linh mạch kia giao ra đây cho ta.



Cổ Yêu cười nhạt nhìn Mộ Thiên giống như sự sống chết của Mộ Thiên bây giờ nằm trong lòng bàn tay hắn rồi.



Từ sau khi khống chế Vạn Sát Cổ Vực không biết có bao nhiêu sinh linh chủng tộc các giới chết ở trong tay bọn hắn, có rất nhiều nhân vật các chủng tộc tự nhận là có một không hai cuối cùng vẫn bị Cổ Tộc nuốt.



Bởi vậy Mộ Thiên dù là sinh linh Quỷ tộc thì Cổ Yêu căn bản cũng không có đem hắn để ở trong lòng, cho dù hắn che giấu tu vi thì có thể thế nào.



- Hừ, muốn lấy linh mạch này vậy thì xem các ngươi có đủ bản lãnh hay không.



Mộ Thiên cười lạnh một tiếng trong chớp mắt hai cánh tay đột nhiên vươn ra thật dài, huyết nhục phía trên trong nháy mắt tiêu tan lộ ra xương trắng âm u.



Các đầu ngón tay vừa đụng vào hư không trong nháy mắt đem hư không xé rách. Không gian loạn lưu trong nháy mắt bạo phát bao phủ những tên Cổ Tộc kia.



- Hừ, đồ không biết điều các huynh đệ đem hắn nuốt sống đi.



Cổ Yêu gào thét một tiếng song quyền phát huy. Âm thanh kinh thiên động địa bộc phát ra.



Hiện tại Mộ Thiên chỉ có một suy nghĩ đó là nhanh chóng rời đi vì hắn không phải là đối thủ của những tên Cổ Tộc này, thế nhưng chúng muốn giết mình thì cũng không phải dễ dàng như vậy.



- Hừ muốn rời đi sao, ngươi không nhìn một chút xem Vạn Sát Cổ Vực đến cùng là do ai khống chế.



Cổ Yêu gầm lên một tiếng khí thế ngập trời ngưng kết thành long hình phân ra ngàn vạn con bao vây Mộ Thiên giống như mạng nhện vậy, đem hư không xung quanh triệt để bao vây lại muốn rời đi khó như lên trời vậy.



- Ngươi biết ẩn giấu tu vi chẳng lẽ chúng ta không biết hay sao? Hoang Thiên Vị hậu kỳ ở trong cổ tộc cũng giống như giun dế mà thôi.



Cổ Yêu khí thế mãnh liệt mênh mông như biển lớn bao phủ thiên địa.



Mộ Thiên biến sắc hắn vốn cho là mình ẩn giấu tu vi sẽ để những tên Cổ Tộc này bất cẩn, cứ nghĩ rằng mình nắm tất cả. Không ngờ những Cổ Tộc này đã sớm biết tu vi của mình, chúng để cho mình tiến vào Vạn Sát Cổ Vực hiển nhiên là nắm chắc đem mình chém giết ở đây.




Một số Cổ Tộc bị chém giết thân thể ở bên trên “Táng Thiên Đại Phần” đi lại như là cái xác không hồn.



- Ha ha...



Lúc này Mộ Thiên lại phun ra máu tươi bởi vì đối phó những tên Cổ Tộc này hắn phải liều mạng toàn lực thúc dục Tuyệt Phẩm Linh khí “Táng Thiên Đại Phần”, năng lực của nó coi như là hắn cũng chưa thể triển khai hoàn toàn. Nhưng vì muốn chém giết những Cổ Tộc này đành phải tiêu hao vô số tinh huyết mạnh mẽ phát động.



Nhưng cái để Mộ Thiên lo lắng nhất chính là còn một tên Cổ Yêu, dù như thế nào cũng phải tiếp tục chống đỡ.



- Vô liêm sỉ ngươi muốn chết…



Cổ Yêu nhìn người của mình bị tên này chém giết liền gào thét liên tục, trên thân thể nhất thời bạo phát ra một ánh hào quang khiến quần y phục của hắn nát bấy.



Lúc này thân thể Cổ Yêu trần truồng như nhộng, một bộ khôi giáp trong nháy mắt từ bên trong da thịt mọc ra đem thân thể hắn toàn bộ bao bọc lại.



Cổ Yêu được một bộ khôi giáp bao bọc khí tức mãnh liệt tăng lên tới đỉnh cao, bộ khôi giáp này dĩ nhiên cũng là một kiện Linh khí.



- Ta muốn đụng nát Linh khí của ngươi.



Cổ Yêu nổi giận gầm lên một tiếng, trong nháy mắt biến mất tiếng nổ vang lên đùng đoàng hư không chấn động nứt vỡ.



...



- Thật đáng tiếc…



Lâm Phàm một mực núp trong bóng tối nhìn hình ảnh trước mắt trong lòng đau khổ không thôi, một đám kinh nghiệm sống sờ sờ toàn bộ bị cái tên này phá huỷ.



Đáng ghét, thật sự là quá đáng ghét.



Trong lòng Lâm Phàm mặc dù đau thế nhưng lúc này cũng không dám đi ra, bởi vì hai người này đánh nhau thật sự quá kịch liệt.



Đặc biệt là Tuyệt phẩm Linh khí có chút bá đạo trong tay Mộ Thiên, cái này càng làm Lâm Phàm trông mà thèm.



- Ầm.!! ầm!



Lúc này một luồng sức mạnh hủy thiên diệt địa bạo phát làm cho cả Vạn Sát Cổ Vực bắt đầu mất ổn định.