Tối Cường Hệ Thống

Chương 478 : Định Lừa Ông Chắc

Ngày đăng: 10:12 30/04/20


Dịch: ThanhThuy



Biên: CẩuCa



Nhóm: Vạn Yên.



Nguồn:



- Anh bạn, xin đừng hấp thu nốt số Túc Sát Chi Khí còn lại này nữa, nếu không Vạn Sát Cổ Vực sẽ không thể tồn tại được.



Trong lúc Lâm Phàm vừa chuẩn bị ra tay hấp thu nốt lượng Túc Sát Chi Khí còn lại thì đột nhiên không biết từ đâu cất lên một giọng nói.



- Là ai?



Tinh thần Lâm Phàm đột nhiên chững lại, không ngờ trong Vạn Sát Cổ Vực này lại có người khác nữa mà lại không bị mình phát hiện ra, quả là có chút bản lĩnh.



- Ta là ai không quan trọng, chỉ xin anh bạn nương tay bỏ qua số Túc Sát Chi Khí còn lại này.



Giọng nói đó lại vang lên một lần nữa, hết sức bình thường không trầm không bổng.



Lâm Phàm nhìn xung quanh đầy cảnh giác nhưng ngoài không gian u ám ra thì không hề có bất cứ thứ gì khác.



Vậy thì giọng nói kia phát ra từ đâu, quả thực có chút kỳ lạ.



- Dù sao còn lại có ít, cũng không có tác dụng gì đâu, chi bằng để ta hấp thu nốt đi.



Lâm Phàm cũng không biết gã kia là ai, ta mà dễ dàng nghe lời người khác như thế thì e rằng đã không sống được đến tận bây giờ.



- Nếu hắn thực sự muốn giữ Túc Sát Chi Khí thì sẽ không giấu đầu hở đuôi đến bây giờ.



Đáng lẽ phải xuất hiện và trấn áp mình ngay từ lúc mình đang hấp thu Túc Sát Chi Khí rồi.



Mà tình hình hiện tại, thể hiện rõ ràng tên này vốn không thể giết chết được mình, sợ đếch gì.



Hơn nữa vào trong Vạn Sát Cổ Vực này tuy cũng có chút thu hoạch nhưng lại chưa bắt được Boss, trong lòng quả thực có chút không sảng khoái.



- Không được…..Túc Sát Chi Khí có thể tự hình thành, tuy rằng có thể khôi phục hiện trạng và mất mấy trăm năm nhưng nếu như hút cạn hết nó thì Vạn Sát Cổ Vực sẽ lập tức bị hủy diệt và từ đó sẽ



biến mất khỏi Cổ Thánh Giới.



Giọng nói lại vang lên và lần này ngữ khí có chút gấp gấp.




Tất cả bọn phản đồ thủ đoạn hèn mọn này đều chỉ là đồ hàng mã mà thôi, ta không tin không bịp chết được ngươi.



Lúc này, sắc mặt Lâm Phàm chợt thay đổi trở nên cảm kích vô cùng, chắp tay cung kính



- Tiền Bối quả là hào phóng.



- Không có gì, không có gì, đời này có thể gặp được người văn võ song toàn như Tiểu Bối đây quả là niềm hy vọng lớn của Đại Thiên chủng tộc. Chi bằng luyện hóa luôn ở đây đi, chút nữa ta sẽ đưa Tiểu Bối rời khỏi nơi đây.



Thanh Thiên Lão Tổ vừa cười vừa nói.



- Nhưng có điều Tiền Bối không biết Vãn Bối đây là người của Đại Thiên chủng tộc trong tay không có bất cứ bảo bối gì, cho dù có luyện hóa tấm bùa chú này chắc cũng sẽ không dùng đến, chi bằng ta sẽ đem nó đi rồi ra bên ngoài trao đổi bảo bối với người khác.



Lâm Phàm giả vở tiếc nuối, tỏ vẻ bất đắc dĩ.



Thanh Thánh Lão Tổ ở trong huyệt động không ngờ rằng đối phương lại như vậy, tạm thời không lên tiếng.



- Tiền Bối, sao thế?



Lâm Phàm hỏi.



- Anh bạn nhỏ không biết ấy chứ, Thiên Thánh Ngự Bảo Phù này là do lão phu tâm huyết luyện chế, nếu như rời khỏi Vạn Sát Cổ Vực nói sẽ bị mất đi diệu dụng nên chỉ có thể luyện hóa tại đây mới có thể trở thành vật sở hữu riêng của ngươi được, đến khi ấy có mang đi ra ngoài trao đổi với người khác cũng không phải là không được.



Thanh Thánh Lão Tổ giải thích.



- Bố tổ, vì muốn lừa gạt ta mà nghĩ ra cả cái lý do củ chuối như thế này, không biết hắn đã dùng cái lý do này để đi lừa bao nhiêu người rồi nữa.



Lâm Phàm bức xúc tự mắng chửi trong lòng, nhưng sắc mặt vẫn không hề thay đổi.



- Vậy vãn bối sẽ luyện hóa tại đây.



Lâm Phàm nói.



- Được….



Lúc này trong huyệt động một màu đen kịt, một bộ hài cốt đen sì bị một mảnh kiếm vỡ gim dưới đất, không biết đã chết từ bao giờ, toàn thân không còn một chút máu thịt nào.



Một đám khỏi đen đang bay lơ lửng ở phía trên bộ hài cốt đó.



Đó chính là Thanh Thánh Lão Tổ.