Tối Cường Hệ Thống

Chương 486 : Hello Cổ Tộc, Các Ngươi Có Khỏe Không?

Ngày đăng: 10:12 30/04/20


Dịch: Tài.



Biên: CẩuCa.



Nhóm: Vạn Yên Chi Sào.



Nguồn:



- Vô liêm sỉ...



Ở bên trong một cung điện vàng son lộng lẫy,Hồ Hoàng tức giận gào thét, cái kia uy nghiêm bá đạo khuôn mặt, giờ khắc này trở nên dữ tợn cực kỳ.



Hắn không hề nghĩ tới chính mình đã chủ động đứng ra mà này kẻ này lại không nể mặt chính mình như thế. Thật sự là đáng ghét đến cực điểm a.



- Phu quân, chuyện gì mà làm ngươi tức giận quá vậy? Lúc này, một người mỹ phụ từ từ đi tới, nhất cử nhất động đều phát ra vẻ mê hoặc. Thế gian tất cả nam tính không mấy ai có thể chống đối cỗ mê hoặc này.



- Hừ, chỉ là một tên Nhân tộc lại dám mạo phạm ý chí của bản Hoàng. Quả thực đáng ghét đến cực điểm. Hồ Hoàng nhìn người đang tới, khuôn mặt thoáng có một tia hòa hoãn, sau đó vung tay lên, đem vợ bế trong lòng.



Cái thân thể mềm mại của mỹ phụ kề sát ở cạnh nam tử. Mị nhãn tràn lan:



- Há, chẳng lẽ là Nam Vô Thánh Đế của nhân tộc?



- Không phải, đó là kẻ đã giết Linh Nhi. Hồ Hoàng nói ra.



- Ồ. Mỹ phụ cười nhạt một tiếng, không chút nào để ở trong lòng.



Đối với hai người mà nói thì khuê nữ bị người khác giết chỉ là một chuyện bình thường, không hề có một chút thương tâm, đúng là hiếm gặp.



Nhưng mà đối với Hồ Hoàng thì tức giận như vậy cũng là bởi vì tên ghê tởm kia không có cho hắn mặt mũi mà thôi.



- Người đâu đến đây, tìm kiếm tên này cho ta, giết chết hắn. Hồ Hoàng lớn tiếng nói.



- Vâng.



...
Nhưng tên Cổ Tộc này nghĩ đến thủ đoạn dằn vặt bọn họ của Tuyệt Vọng Hầu. Nội tâm đột nhiên run lên, so với bọn họ Cổ Tộc còn lại thì càng tàn nhẫn hơn.



- Nếu không phải hiện tại cần gấp nô lệ thì bọn ta sớm đã ăn sạch các ngươi. Cổ Tộc Thiên phu trưởng nhìn đám này yếu đuối Long tộc, hừ lạnh nói ra.



Đám Long tộc này đều là sinh linh bản thổ, hầu như không có bất kỳ tu vi gì, cho dù có tu vi thì thực lực cũng không hề cao.



Bởi vì Cổ Tộc áp bức, do đó bọn họ phải tránh né liên tục, trải qua nhiều năm tích lũy, đã từ từ tạo thành một bộ lạc nho nhỏ.



Bụng đột nhiên có chút đói. Lúc này tên Cổ Tộc Thiên phu trưởng sờ sờ cái bụng. Trong mắt nhìn tới tên nhi đồng Long tộc, khóe miệng lộ ra một nụ cười tàn nhẫn.



- Đại nhân, hắn vẫn là hài tử a. Mẫu thân của hài đồng nhìn thấy nụ cười tàn nhẫn của Cổ Tộc Thiên phu trưởng, rùng mình một cái, đem đứa nhỏ bảo hộ ở phía sau.



- Cút ra. Cổ Tộc Thiên phu trưởng một cước đem cô gái này đá bay ra, sau đó đó nắm tiểu hài tử ở trong tay.



- Hê hê, một đứa bé có thể có bao nhiêu tác dụng, coi như ăn nó rồi cũng tuyệt đối sẽ không có bất cứ vấn đề gì. Tên Cổ Tộc Thiên phu trưởng vừa nói vừa lộ ra hàm răng sắc bén, đầu lưỡi đỏ thắm bên trong tản ra nhiệt khí, phảng phất như đang muốn thưởng thức một món ăn ngon.



- Dừng tay a...



- Ngươi, đồ ác ma này...



Nhóm nam tử trưởng thành bên trong bộ lạc nhỏ giờ khắc này tức giận la hét. Thế nhưng ở trong mắt Cổ Tộc, bọn họ yếu đuối giống như giun dế, căn bản không có bất kỳ sức phản kháng nào.



- Đại nhân, van cầu ngươi thả hài tử của ta, ngươi muốn ăn thì ăn ta đi. Trung niên nữ tử kia ôm bắp đùi của Cổ Tộc Thiên phu trưởng cầu xin.



- Đứa nhỏ bị Cổ Tộc Thiên phu trưởng xách ở trong tay, giờ khắc này sợ quá khóc to, gào thét thảm thiết.



- Tươi mới, mịn màng, mỹ vị, không tệ, không tệ... Cổ Tộc Thiên phu trưởng trong mắt lập loè vẻ hưng phấn, mở miệng ra thật lớn, muốn đem đứa nhỏ Long tộc nuốt vào trong bụng.



Hello Cổ Tộc, các ngươi có khỏe khônggg...



Vừa lúc đó, xa xa xuất hiện một bóng người. Đạo thân ảnh này cất bước rất chầm chậm, thế nhưng trong nháy mắt liền xuất hiện ở trước mặt bọn họ.



Lâm Phàm nhàn nhã mà đến, tay cảm thấy có chút ngứa.