Tối Cường Hệ Thống

Chương 507 : Uy Quân Vương Giáng Lâm

Ngày đăng: 10:13 30/04/20


Dịch: Bích Nhi



Biên: Cẩu ca.



Nhóm: Vạn Yên Chi Sào.



Nguồn:



Giết chết Cổ Khiếu ngay lập tức mang đến mấy vạn kinh nghiệm, mà Lâm Phàm càng không tưởng tượng nổi chính là Cổ Khiếu lại có một đạo khí trung phẩm, còn có hai đạo khí hạ phẩm.



- Ô Thiên Cổ Địa Ma.



- Thanh Dương Long Đao.



- Hỏa Vân Bào.



Cổ Khiếu đúng là có chút tiền vốn, không giống những Cổ Tộc khác đến quần trong cũng không thừa lại.



Có điều ngẫm lại Cổ Khiếu chính là con trai Uy Quân Vương, tất nhiên là phải dư giả.



Tuy rằng không biết Uy Quân Vương rốt cuộc là tồn tại đẳng cấp nào, thế nhưng đã có thể trở thành con chó dưới trướng của Chí Cao Cổ Tộc, đương nhiên là không thể kém cỏi được.



Sau đó Lâm Phàm liền đem ba cái Đạo khí này để Thượng Cổ Đại Yêu nuốt chửng, đối với bảo bối, trong mắt của Lâm Phàm, không cầu lượng, chỉ cầu chất.



“Yêu thành” nắm giữ tiềm lực như thế, làm sao có thể không cố gắng bồi dưỡng, một khi lên cấp đến cảnh giới tối cao, vậy có thể nắm giữ khả năng hủy thiên diệt địa.



...



Lúc này, không gian hoàn toàn yên tĩnh, sinh linh của chủng tộc các giới đã sớm rơi vào tình cảnh lạc lối.



Bọn họ nhìn thấy gì?



Nhân tộc Đại Đế quát



to một tiếng, Cổ Tộc hung hăng hung ác lập tức quỳ xuống.



Ở trong Cổ Thánh Giới, thế này là chuyện chưa từng có.



- Nhân tộc Đại Đế, xin thu ta làm nô tài đi, ta đồng ý vĩnh viễn theo làm tuỳ tùng của ngài.



- Ta không chịu được, quá kịch liệt, thực sự là quá kịch liệt.



Sinh linh chủng tộc các giới, vào đúng lúc này triệt để bùng nổ, bọn họ cũng không biết nên làm sao biểu đạt nội tâm đang kích động của bọn họ.



Tình cảnh vừa rồi thực sự là quá chấn động.



Cổ Tộc quỳ lạy, bọn họ chưa từng bao giờ nhìn thấy.



Đối với một số bá chủ từng ở hạ giới, nội tâm của bọn họ đang rất phức tạp.



Bởi vì Nhân tộc giờ phút này, lại giống như bọn họ lúc từng ở hạ giới vậy, liếc nhìn thiên hạ, trông xuống chúng sinh.



Nhưng hiện tại bọn hắn đã trở thành chúng sinh bị nhìn xuống.



Sau khi đi tới Cổ Thánh Giới, bọn họ đang nghĩ, có thể tại hạ giới đạt được thành quả vị trí bá chủ kia, sau khi đến thượng giới thì vẫn có thể trở lại đỉnh cao như trước.
- Đều đứng lại hết cho ta.



Trong chớp mắt.



Trong đám mây đen cuồn cuộn kia, một bàn tay khổng lồ của Hoang Cổ, đột nhiên duỗi ra, bàn tay này vô cùng to lớn, móng tay đen kịt, như những hòn núi lớn.



Nhẹ nhàng gảy ra, móng tay trong nháy mắt bị bóc ra, liền hóa thành một đoàn hắc khí, đoàn hắc khí này rót vào bên trong kết tinh của bí pháp Long tộc, liền đem bí pháp sắp luyện thành phá nát.



Các trưởng lão Hoang Cổ Long Tông, lúc này như chịu áp lực từ hàng ngàn quân lực, phun ra một ngụm máu tươi, uể oải ngồi sập xuống đất, khuôn mặt một vẻ hoảng sợ.



Lâm Phàm thấy cảnh này, không biết nên nói gì, cái này sao kém như vậy.



Bây giờ nên làm gì?



Loại thủ đoạn này thật sự là quá mạnh mẽ, coi như là chính mình cũng chưa chắc có thể làm được.



Chẳng lẽ vừa dựng lên hình tượng vĩ đại mà bây giờ đã phải cong đuôi chạy trốn sao? Hình tượng vĩ đại chỉ trong nháy mắt đã tan vỡ sao?



Các trưởng lão Hoang Cổ Long Tông, không ngờ một tia nguyên thần của Uy Quân Vương sẽ giáng lâm ở đây.



Uy Quân Vương là một cường giả dưới trướng của Cổ Tộc Chí Cao.



Cho dù là Nhân tộc Đại Đế cũng chưa chắc là đối thủ.



Những sinh linh của chủng tộc các giới lúc này cảm nhận được một luồng khí tức này, từng người đều run lên sợ hãi.



Nhưng khi sinh linh chủng tộc các giới đem ánh mắt nhìn về phía vị Nhân tộc Đại Đế vĩ đại kia, mỗi một người đều lóe lên tia sáng hi vọng.



- Các ngươi nhìn, Nhân tộc Đại Đế không sợ hãi, vẫn lạnh nhạt như cũ.



- Đúng, Nhân tộc Đại Đế sẽ bảo vệ chúng ta.



- Uy Quân Vương, chúng ta không sợ ngươi, có Nhân tộc Đại Đế ở đây, ngươi còn dám làm càn sao.



...



Lúc này, sinh linh chủng tộc các giới như uống phải thuốc kích thích, từng người từng người kêu gào lên.



Lâm Phàm đang suy nghĩ đường chạy trốn, vừa nghe sinh linh chủng tộc các giới nói, sắc mặt liền thay đổi.



Này là tự đào hố chôn mình.



Con mắt nào của các người nhìn thấy tiểu gia không sợ, tiểu gia đây là đang suy nghĩ đường chạy trốn.



- Nhân tộc Đại Đế? Hừ, giết hài nhi của ta, hôm nay bất kể là ai, đều chết ở chỗ này.



Một thanh âm quát lớn, giống như tiếng sấm rền vang vậy, nổ tung trong hư không.



Mà giờ phút này Lâm Phàm nhìn về phía hư không, sắc mặt trong nháy mắt liền biến đổi.



Sau đó thở phào nhẹ nhõm.



Hù chết tiểu gia.