Tối Cường Hệ Thống

Chương 517 : Thủ Đoạn Kinh Khủng

Ngày đăng: 10:13 30/04/20


Dịch: Toản



Biên: Cẩu ca.



Nhóm: Vạn Yên Chi Sào.



Nguồn:



Vùng đất trung tâm Cổ Thánh Giới có tám toà tháp tráng lệ sừng sững bên trong trời đất, tám toà tháp cao này hình thành một cái vòng tròn, ở địa điểm trung tâm tám cái toà tháp cao kia là một cái hố đen sâu thẳm đen kịt, mặt ngoài hố đen có rất nhiều tia sáng toả ra giống như những phù văn vậy.



Bên trong một toà tháp cao có một tên Cổ Tộc lười nhác ở trên bảo tọa, trong tay nắm một viên cầu óng ánh long lanh có một đạo quang mang màu xám đang lưu chuyển.



- Chí Cao đại nhân, Uy Quân Vương chết rồi.



Đúng lúc này, một tên người hầu từ trong bóng tối dần xuất hiện cúi đầu không dám nhìn thẳng Chí Cao đại nhân bên trên bảo toạ.



- Ừ.



Bên trên bảo tọa phát ra một tiếng vang nhàn nhạt, thế nhưng tên người hầu này biết rõ Chí Cao đại nhân yên tĩnh như thế như vậy thể hiện đại nhân đã triệt để nổi giận.



- Chí Cao đại nhân thuộc hạ xin cáo lui.



Tên người hầu kia dường như là bị sự tức giận này ép cho không thở nổi nên muốn mau chóng rời đi nơi này.



- Ngươi muốn thành là chúa tể một phương coi chúng sinh là kiến hôi không?



Lúc này, Cổ Tộc bên trên bảo tọa mở miệng.



Âm thanh khàn khàn lạnh lẽo không mang theo một chút tình cảm nào, giống như mọi sinh vật bên trong đất trời này ở trong mắt hắn cũng như giun dế mà thôi.



- Chí Cao đại nhân, ta... Ta.



Tên người hầu Cổ Tộc vẻ mặt biến đổi nội tâm có chút kích động thế nhưng càng sợ hãi.



Bởi vì Chí Cao đại nhân ở trong lòng Cổ Tộc là nhân vật khủng bố nhất.



Trong chớp mắt một đạo hàn mang lóe lên.
Người đàn ông trung niên nhìn thấy những sinh linh của các đại thiên giới, đệ tử các tông môn đều an toàn trở về cũng hơi kinh ngạc.



Cảm giác có chút gì đó không đúng, hắn không hi vọng có đệ tử ngã xuống mà là Cổ Tộc mạnh mẽ bọn họ rõ như ban ngày.



Trở về không tổn thất một người căn bản là chuyện không thể nào.



- Vương huynh, lần này có phát hiện kinh thiên, hành trình đi Tuyệt Vọng Thành có một vị Nhân tộc Đại Đế xuất hiện, không chỉ giết chết Tuyệt Vọng Hầu, còn giết chết con trai Uy Quân Vương.



Chúc Long nói tới việc này thì nội tâm vẫn cực kỳ phấn chấn, bởi vì hai cái việc này với sinh linh các giới mà nói là một cái hỉ sự to lớn.



- Cái gì?



Người đàn ông trung niên nghe nói như thế, sắc mặt cũng là biến đổi hiện ra một chút không dám tin tưởng.



- Vương huynh việc này chúng ta cần phải thương lượng, hiện tại ta muốn đi gặp tông chủ đem chuyện này bẩm báo một chút, ngươi sắp xếp cho các đệ tử đi, phải chăm sóc bọn họ cho tốt.



Chúc Long nói xong liền hóa thành một vệt sáng hướng về phương xa chạy đi.



Một ít sinh linh của các đại thiên giới cùng đệ tử lục đại tông môn cùng những người không đi kể lại chuyện đã xảy ra hôm nay, trên mặt mỗi người đều toát ra vẻ hưng phấn.



- Nhân tộc Đại Đế quá mạnh mẽ, xoay tay liền diệt sạch trăm vạn Cổ Tộc, thực lực quá là khủng bố nghịch thiên.



- A, mạnh như nào? Các ngươi đi cùng đây cũng tận mắt nhìn thấy?



Các đệ tử nghe nói việc này thì từng người từng người trợn mắt ngoác mồm không dám tin tưởng.



- Đúng vậy chúng ta nhìn thấy Nhân tộc Đại Đế giết chết trăm vạn tên Cổ Tộc, ngay cả tứ đại Quân đoàn trưởng Tuyệt Vọng Thành cũng không có một tên may mắn thoát khỏi đều bị Đại Đế giết chết.



Tất cả mọi người nghe nói đến việc này cũng đều hít vào một ngụm khí lạnh, đối với vị Nhân tộc Đại Đế này cũng rất là hiếu kì đều muốn thấy mặt một lần.



Coi như là tông chủ của bọn họ cũng không thể ung dung giết chết hơn trăm vạn Cổ Tộc.



Nhân tộc Đại Đế đến cùng là tồn tại cỡ nào?



Thời điểm sinh linh chủng tộc các giới đang sùng bái Lâm Phàm thì hắn lại bị tình huống trước mắt làm khó.