Tối Cường Hệ Thống
Chương 56 : Độ nguy hiểm hơi cao
Ngày đăng: 10:06 30/04/20
Dịch & biên: †Ares†
oOo
- Thiên linh linh địa linh linh, đến đây đi, để cho gia gia hảo hảo nhìn một chút rốt cuộc là công pháp gì.
Lâm Phàm cầu nguyện trong lòng, tốt nhất không phải công pháp bỏ đi nào.
- Ẩn Thân Thuật!
Khi Lâm Phàm nhìn thấy giới thiệu công pháp thì lập tức tim đập thình thịch thật mạnh.
Ẩn Thân Thuật này có thể ẩn thân. Nói thật, điều này không có bao nhiêu tác dụng, dù sao người có thực lực cao thâm đều có thể cảm thụ khí tức, cho dù là nhắm hai mắt lại cũng có thể dựa vào khí tức để phát hiện kẻ khác.
Nhưng đối với Lâm Phàm, đây lại là thần kỹ, bởi vì hắn có hệ thống, thực lực bản thân nội liễm không hiện ra ngoài, bất kể người tu vi cao bao nhiêu cũng không cách nào nhận ra khí tức của hắn.
- Ha ha.
Lâm Phàm cười ầm lên, sau này quá thoải mái rồi.
Thế này thì hoàng triều Đại Yến cùng tứ đại thế gia còn có thể ngăn cản bước chân của mình sao?
Vốn dự định ban đầu của Lâm Phàm sẽ là còn cần thêm chút thời gian để cướp sạch hoàng triều Đại Yến, nhưng theo tình huống trước mắt, căn bản không cần chờ mà làm ngay cũng được.
Lâm Phàm thí nghiệm trạng thái ẩn thân, chân nguyên chỉ tiêu hao một điểm, chính mình hiện giờ có giờ hai nghìn hai trăm điểm chân nguyên tức là có có thể ẩn thân rất lâu.
Chỉ là dưới trạng thái ẩn thân, thân thể vẫn có thể đụng chạm di chuyển đồ vật, cũng sẽ không xuyên thấu, xem ra sau này cần phải cẩn thận một chút.
Giờ phút này Lâm Phàm cảm giác mình có thể xuất quan. Tu luyện ba ngày, đem Ẩn Tức Thuật tiến giai, nên đi thử thành quả một lần.
"Đinh... Đoong... Đinh... Đoong."
Ngay tại lúc Lâm Phàm chuẩn bị ra cửa, tai lại nghe thấy tiếng chuông.
Đây là hiệu lệnh tập trung lão sư và học sinh của học viện Thiên Phủ. Mỗi lần chuông vang lên, nếu không phải có chuyện gì quan trọng xảy ra thì tức là có người quan trọng đến.
Lâm Phàm đã tới học viện mấy ngày, nhưng hôm nay mới nghe chuông vang, cũng rất tò mò vội đi nhìn một chút.
Cổng học viện lúc này lố nhố toàn là đầu người, hầu hết người trong học viện đều đã tới đây.
Từng hàng binh lính mặc chiến giáp đen nhánh vây lấy cổng học viện thành một chỗ kín như tường thành.
Mà cao tầng từ trên xuống dưới của học viện, chỉ cần đang có mặt tại học viện thì đều tụ tập ở cổng, mang theo vẻ mặt vui mừng, phảng phất là đang đợi người nào đó.
- Viện trưởng, lần này Yến hoàng cùng hoàng hậu đến thăm học viện của chúng ta, chính là một việc cực kỳ trọng đại a.
Một nam tử trung niên đứng bên cạnh một lão nhân tiên phong đạo cốt, thần sắc rất là hưng phấn nói.
Ở trong mắt Lâm Phàm, đều là rồng phượng trong loài người.
Nhập Thần cấp tám.
- Yến hoàng, hoàng hậu.
Viện trưởng học viện Thiên Phủ đi tới trước mặt hai người, cực lực hạ thấp thân mình, thậm chí có xu thế muốn quỳ hẳn xuống liếm giày, tựa như giờ phút này nếu được Yến hoàng khen ngợi vài câu thì có khả năng sướng đến bay lên trời.
- Ừm!
Yến hoàng gật gật đầu, bá khí tràn ra, nếu Lâm Phàm đứng ngay trước mặt y lúc này, cũng chỉ có thể quỳ xuống.
- Yến hoàng cùng hoàng hậu có thể đến học viện Thiên Phủ, đó là vinh hạnh của toàn bộ học viện, kính mời.
Viện trưởng cúi mình, sau đó đứng sang một bên, đi phía sau hai người, không dám sóng vai mà đi.
Ngay khi Yến hoàng tiến về phía trước một bước, Lâm Phàm cũng có thể cảm giác được một luồng bá khí ập thẳng vào mặt.
Đám người vây xem cũng đều kinh sợ nhường ra một con đường rộng rãi.
Mà Lâm Phàm lúc này đang nhìn chằm chằm không rời mắt khỏi Yến hoàng cùng hoàng hậu, lại đột nhiên bị hai chiếc nhẫn trên ngón tay hai người này làm chói mắt.
Đây là cái gì? Nhẫn này phản xạ ác thật!
Lâm Phàm kinh hô lên, rõ ràng là siêu cấp nhẫn không gian a.
Khi nghĩ tới nhẫn không gian, Lâm Phàm đột nhiên nghĩ tới một việc.
Hoàng triều Đại Yến cùng tứ đại thế gia cũng không phải tông môn.
Bảo bối của bọn họ sẽ đặt trong mật thất sao?
Ngay cả Yến hoàng cùng hoàng hậu này đều đeo nhẫn trữ vật trân quý như vậy, khẳng định là bảo bối mang theo mình.
Làm hay là không làm?
Giờ khắc này Lâm Phàm có chút do dự.
Ẩn thân, phang gạch, cướp sạch, Xoay Chuyển Càn Khôn, Hắc Hổ Đào Tâm…
Lâm Phàm đã nghĩ kỹ quá trình, nhưng lại do dự không biết nên hay không.
Dù sao độ nguy hiểm có chút cao!
-----oo0oo-----