Tối Cường Hệ Thống

Chương 580 : Thân Thể Đại Thành!

Ngày đăng: 10:14 30/04/20


Người dịch: Toàn

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào



Trong lòng Mộng Hằng Thiên đang chảy máu, tông môn bất hạnh a...



Sự tình đã xảy ra, giờ có thể làm thế nào.



- Tông chủ, lần đầu cũng như lần cuối, Mộng Hằng Thiên ta sẽ không để ngươi tiếp tục sai phạm như thế nữa.



Mộng Hằng Thiên quyết định, sự tình đã xảy ra, vậy hãy cứ để nó phát sinh.



Thế nhưng lần sau, nhất định phải đi tìm các nữ tử thiên kiêu trong tộc để Tông chủ giải quyết nhân sinh đại sự.



Bên trong đại điện thanh âm rên la vẫn liên miên không dứt.



Nếu tâm trí Mộng Hằng Thiên không kiên định thì sợ rằng đã sớm phun một ngụm máu rồi.



Tình huống hôm nay đã vượt ra khỏi năng lực chịu đựng của hắn.



Chỉ nghĩ đến khuôn mặt kia thôi liền cảm thấy cay cay con mắt.



Mà ngay tại lúc này, âm thanh để Mộng Hằng Thiên không dám tin tưởng truyền đến.



- Hằng Thiên, ngươi ở bên ngoài làm gì đó? Cùng vào đi chứ, sức chiến đấu của Lâm Phàm tiểu hữu quá mạnh, ta hơi mệt, làm liên tục mấy ngày hôm nay rồi, ngươi nên giúp ta chia sẻ mới tốt. Trong phòng truyền đến thanh âm của Vân Tông chủ.



Mộng Hằng Thiên sắc mặt đại biến.



- Tông... Tông chủ, ngươi... Ngươi... Mộng Hằng Thiên nói không ra lời.



Hắn không nghĩ tới tông chủ sẽ nói ra những lời như vậy.



Không chịu nổi, có chút mệt mỏi, để mình đi vào hỗ trợ.



Mộng Hằng Thiên ngước nhìn thiên địa, vẻ mặt tuyệt vọng.



- Không được, ta phải ở bên ngoài bảo vệ cho ngươi, không cho bất cứ ai tới gần.



Trái tim Mộng Hằng Thiên chảy máu, hắn không thể hiểu tại sao tông chủ lại biến thành bộ dáng này, tên Nhân tộc kia đến cùng đã đi nơi nào rồi.



Nhưng một câu nói kế tiếp lại làm cho Mộng Hằng Thiên hộc máu.



- Không sao đâu, ngươi gọi thêm mấy đệ tử lại đây, nếu thực lực không tệ thì có thể tiến vào, một công đôi việc.



Phốc!



Thân thể Mộng Hằng Thiên run lên, phun ra một ngụm máu tươi, hai mắt thẩn thờ không dám tin những lời mình mới nghe, nhìn cái cửa lớn đang đóng chặt kia.



Đây là muốn làm gì?



Chẳng lẽ tông chủ bị yêu ma quỷ quái mê hoặc tâm trí hay sao?



- Không được, nhất định phải ngăn cản coi như là hy sinh tính mạng chính mình cũng không để cho tông chủ tiếp tục sai nữa.



Giờ khắc này Mộng Hằng Thiên quyết định bước lên, tuy đây chỉ là một bước chân, nhưng đối với Mộng Hằng Thiên mà nói, là một bước rất dài, bước chân đột phá ranh giới tâm lý.



Hắn muốn ngăn cản chuyện này để ánh sáng lại chiếu rọi Vân Tông.



Mộng Hằng Thiên đã làm xong chuẩn bị, dù kết cục thế nào hắn đều có thể gánh chịu.



Chi!
Một ít trưởng lão thực lực cường đại cũng không tin chuyện này, lập tức đi đến đại điện.



Lúc này, bên trong cung điện, ánh mắt Lâm Phàm phát ra hào quang, rốt cục cũng xong.



Cường độ thân thể đạt đến cảnh giới Thần Thiên Vị tầng tám Thiên Địa Thần Đan.



Trải qua thời gian mười mấy ngày, rốt cục cũng đạt được.



- Vân Tông chủ, Mộng trưởng lão, đa tạ!



Lúc này tinh khí thần của hắn đều đạt đến trạng thái đỉnh phong, thân thể giống như ngọc, tản ra từng luồng thần quang.



Thiên địa nhất thể, thiên địa trong thân thể.



Vạn tà bất xâm, không gì có thể phá.



Đây là tác dụng khi tu luyện thân thể đại thành, sau này, trong Cổ Thánh Giới ngoại trừ Cổ Tộc Chí Cao thì không ai có thể chém giết hắn.



- Lâm tiểu hữu, chúng ta đuối vê ka lờ, thật sự thì chưa bao giờ chúng ta mệt nhọc như vậy.



Tông chủ cùng Mộng Hằng Thiên thở hồng hộc, một chút khí lực cũng không còn, hai tay đều cảm thấy tê dại rồi.



Trong đoạn thời gian này, bọn hắn quên mình đã ra bao nhiêu quyền.



Phải nói là rất nhiều, rất nhiều, nhiều đến mức không nhớ nổi, có lẽ, từng ấy quyền đủ để đánh nát cái đại lục này luôn ấy chứ.



Thế nhưng cường độ thân thể của Lâm Phàm khiến bọn họ chỉ biết câm nín.



Mình đường đường là Thần Thiên Vị tầng tám Thiên Địa Thần Đan cảnh, xuất một đòn toàn lực lại không thương tổn được đối phương.



Chuyện này thật không thể tưởng tượng nổi.



Chỉ dựa vào thân thể, là có thể hoành hành bá đạo ở Cổ Thánh Giới này rồi.



Thời điểm ba người Lâm Phàm mở ra, thấy bên ngoài đứng đầy người.



- Các ngươi làm cái gì vậy? Vân Tông chủ nghi ngờ hỏi.



Các trưởng lão quay mặt nhìn nhau cũng không biết nên nói cái gì cho phải, thế nhưng nhìn biểu hiện của Vân Tông chủ cùng Mộng trưởng lão, giống như rất mệt.



Còn cái tên Nhân tộc kia thì tinh thần hưng phấn, khí tức mãnh liệt.



- Tông chủ, chúng ta thấy ngài nhiều ngày rồi không xuất hiện nên cho rằng ngài đã xảy ra chuyện gì đó. Một tên trưởng lão nói.



- Há, hằng ngày ta ở đây trợ giúp Lâm tiểu hữu tu luyện một môn công pháp cho nên không có xuất hiện, bây giờ tu luyện đại thành nên đi ra. Tuy Vân Tông chủ rất mệt, nhưng lại rất cao hứng vô cùng.



Vì hắn được chứng kiến thiên kiêu Nhân tộc quật khởi, sau này sinh linh chủng tộc Đại Thiên thế giới, có hi vọng rồi.



Tông chủ đã nói như thế thì đám trưởng lão này cũng chỉ đành nín nhịn sự nghi ngờ này trong lòng mà thôi.



Thế nhưng từ đây, chuyện này trở thành một bí ẩn duy nhất của Vân Tông, vag không có lời giải đáp.



Đến cùng, thì ba người bọn họ ở trong đại điện, đã làm gì?



Vì sao Tông chủ và Mộng trưởng lão lại mệt nhọc như vậy.



Lâm Phàm nhìn ánh mắt khác thường của mọi người, trong lòng dấy lên một dự cảm xấu.



Chẳng lẽ có hiểu lầm gì đó hay sao?