Tối Cường Hệ Thống

Chương 590 : Tà Minh Thái Tử Khổ Rồi

Ngày đăng: 10:14 30/04/20


Người dịch: Tài

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào



- Đại Đế Nhân tộc Lâm Phàm, hắn rốt cuộc là ai? Lại dám đối mặt với Cổ Tộc Chí Cao?



Trong một nơi được gọi là thế ngoại đào nguyên lánh đời, có một sinh linh của Đại Thiên thế giới được Lâm Phàm cứu, trong lúc vô ý hắn đã phát hiện ra nơi này, không những thế ở đây còn có người, những người này rất tốt, đồng ý cho hắn ở lại.



Bởi thực lực của hắn không tệ nên được mời làm lão sư truyền thụ võ đạo cho những đứa trẻ nơi đây.



Lúc này hắn đang nở nụ cười giảng giải những thắc mắc của đồ đệ trong một căn nhà gỗ.



- Lão sư Đại Đế Nhân tộc kia, thật sự rất mạnh sao? Chúng con thấy, lão sư mới là người mạnh nhất. Một đứa bé thuộc giác tộc hỏi.



Ha ha, ở trong lòng các ngươi lão sư tự nhiên rất mạnh. Thế nhưng, Nhân tộc Đại Đế cường đại hơn lão sư rất nhiều.



- Oa, thật muốn biết hình dáng của người kia thế nào.



Vừa lúc đó, có một vệt ánh sáng bay đến. Hắn tiện tay bắt lấy, vì hắn biết đây là thiên phú Mị Tộc, cái này cũng không có tác dụng gì nhiều, Thế nhưng, mỗi lần Mị Tộc tổ chức nghi thức đều sẽ phát tán điểm sáng này ra để sinh linh các chủng tộc khác quan sát.



- Chẳng lẽ lại có nghi thức gì hay sao?



Nhưng khi hắn nắm điểm sáng trong tay quan sát, nhất thời biến sắc, sau đó lại lộ vẻ sùng bái.



- Các con nhìn đi, chính là Nhân tộc Đại Đế Lâm Phàm mà ta vẫn nói.



Bọn trẻ hưng phấn vây quanh nhìn vào màn sáng có hình ảnh của Lâm Phàm.



- Dám cùng Cổ Tộc Chí Cao đọ cao thấp, không hổ là thần tượng của ta.



...



Một chỗ nào đó trong rừng rậm “Chính nghĩa tiểu đội” vẫn đang làm nhiệm vụ, bọn họ vì cứu vớt sinh linh các chủng tộc Đại Thiên thế giới mà tận hết sức, cũng đã tổn thất rất nhiều thành viên.



Tuy rằng rất đau lòng, nhưng đây là điều không thể tránh khỏi.



- Đội trưởng, là Lâm Phàm, hắn muốn đánh với Cổ Tộc Chí Cao




- Như vậy, ngươi nói bản Thái Tử bị người ta chụp nón xanh?



- Thái Tử, người thật là hư.



Cô gái kia nghe nói như thế, trong ánh mắt lộ vẻ hoảng sợ, sau đó vỗ vỗ lồng ngực Thái tử, cười nhẹ nói.



- Hừ, cười cái chó gì?



Ngón tay Tà Minh Thái Tử bấm nhẹ một cái, đẩy cô gái đang dạng chân trên đùi đẩy ra, một tia ánh sáng đỏ lấp bắn trúng nàng, trong nháy mắt, người hóa thành một thây khô.



- Chuyện của Bản Thái Tử, ngươi được quyền xen vào? Tà Minh Thái Tử đập nát thây khô, âm trầm nói.



Đám nữ tử chung quanh rùng mình một cái, sau đó càng ra sức hầu hạ Tà Minh Thái Tử.



- Đuổi theo, mau đuổi theo cho ta, muốn trốn ư? Ta thật muốn nhìn một chút, chúng có bản lãnh này hay không? Tà Minh Thái Tử lạnh lùng nói.



-Vâng, Thái Tử.



Tên tôi tớ cung kính gật đầu.



Vừa lúc đó, cung điện đột nhiên rung lắc rất mạnh, mây đen bao vây cung điện bị một ánh hào quang phách mở.



- Là ai, dám ngăn cản đường đi của bản Thái Tử.



Sắc mặt Tà Minh Thái Tử đại biến, trong nháy mắt đứng lên, tròng mắt ánh tràn đầy hàn khí.



Không nghĩ đến có đồ không biết sống chết dám chặn đường mình.



- Thái Tử, có một sinh linh đang cản đường đi của chúng ta.



- Tốt! tốt! ra ngoài xem xem, rốt cuộc là ai có can đảm này, dám cản cung điện của ta. Tà Minh Thái Tử vung tay áo, bước ra ngoài.



Thời điểm hắn đi ra ngoài, bọn nữ tử sau lưng, từng ngươi giống như mất đi tất cả tinh khí thần, biến thành từng bộ thây khô.



Đây là một loại thủ đoạn tàn nhẫn, cướp đoạt bản nguyên của bọn họ tăng sức mạnh bản thân của mình của Thái Tử.