Tối Cường Hệ Thống
Chương 614 : Một Cước Quỷ Dị
Ngày đăng: 10:14 30/04/20
Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Tề Quân Vương đã chết bên trong Động Thiên.
Thanh Minh Cổ Chung nhất thời cảm giác được liên hệ giữa chính mình và Tề Quân Vương đã gián đoạn. Lay động càng thêm kịch liệt, khí linh của tuyệt phẩm Đạo khí có chỉ số thông minh không thấp, lúc này càng muốn phải thoát khỏi nơi đây.
-Muốn chạy ư?
Lâm Phàm liên tục cười lạnh, bắt buộc phải có Thanh Minh Cổ Chung, làm sao để ngươi chạy trốn. Một bàn tay khổng lồ, che kín bầu trời, phóng tới Thanh Minh Cổ Chung. Thanh Minh Cổ Chung biết mình không phải đối thủ của tên Nhân tộc kia, bởi vậy cũng chỉ một lòng chạy trốn.
-Tuyệt phẩm Đạo khí ta, chỉ kém một bước là có thể trở thành chí bảo, ngươi không thể phá hủy ta, ta có cơ duyên của mình.
Khí linh trong Thanh Minh Cổ Chung rống lên, từng tiếng chuông phá vỡ hư không, có ý trốn vào hư không.
-Cơ duyên của ngươi là theo chân ta.
Lâm Phàm làm sao có để nó chạy mất, bảo bối tốt như vậy, rất thưa thớt a. Bảo bối công kích linh hồn, nếu như thăng đến cảnh giới nhất định thì cực kỳ cường hãn.
-Tại sao lại như vậy, Thanh Minh Cổ Chung đã thoát ly khống chế, chẳng lẽ Tề Quân Vương đã chết?
Chấn Quân Vương nhìn một màn trước mắt, mặt lộ vẻ hoảng sợ.
-Muốn đoạt Thanh Minh Cổ Chung, nằm mơ đi.
Chấn Quân Vương không nghĩ nhiều, hai tay lập tức hành động, hư không chấn động. Từng tầng từng tầng hư không không ngừng gia cố, ngăn trở đường đi của Lâm Phàm, cho hắn không bắt được Thanh Minh Cổ Chung.
-Tà Minh Điện Chủ, Hồ Hoàng, các ngươi còn muốn nhìn đến khi nào.
Chấn Quân Vương nổi giận gầm lên, hai người này, thật sự quá ghê tởm. Tà Minh Điện Chủ và Hồ Hoàng liếc mắt nhìn nhau, sau đó lẫn nhau gật đầu. Thân hình đột nhiên lấp loé, phương hướng của hai không phải hướng Lâm Phàm, mà là Thanh Minh Cổ Chung đang trốn vào hư không.
-Tà Minh Điện Chủ, Hồ Hoàng, các ngươi sẽ chết không được tử tế.
-Không nghĩ đến này Đấu Chiến Thần Tiển cũng là tuyệt phẩm Đạo khí.
Lâm Phàm mừng rỡ trong lòng, bất quá nếu như bị Đấu chiến thần tiển cuồng bạo này đâm trúng, dù là cơ thể chính mình, không nhất định có thể đỡ được. Lâm Phàm xoay người, một quyền đánh vào mũi nhọn của Thần Tiển. Một cỗ sức mạnh cuồng bạo bạo phát ra.
Dưới một quyền này, Đấu chiến thần tiển đột nhiên đung đưa, bạo phát sức mạnh cường hãn hơn.
-Ta nuốt!
Phía sau Lâm Phàm, hình bóng của Côn Bằng thoáng hiện, miệng mở lớn. Không chút do dự nuốt Đấu Chiến Thần Tiển vào bụng.
-Nhân tộc Đại Đế, ngươi dám nuốt bảo bối của ta, ngươi tự tìm đường chết.
Chấn Quân Vương nổi giận, điều khiển Thần Tiển, chém giết tất cả. Nhưng ngay lúc đó, sắc mặt hắn đại biến, hắn phát hiện, Đấu Chiến Thần Tiển bị cái gì đó chế trụ, căn bản không thể động đậy được.
-Súc sinh, ngươi đã làm gì?
Chấn Quân Vương giận dữ hỏi. Lâm Phàm cười lạnh một tiếng, đấm ra một quyền, một cước đá ra.
-Hắc Hổ Đào Tâm.
-Hủy Diệt Chi Cước.
Một đôi nắm đấm to lớn, đột nhiên xuất hiện trước mặt Chấn Quân Vương.
-Ngươi muốn chết.
Chấn Quân Vương vỗ ra một chưởng, đánh vỡ nắm đấm từ hư không. Vừa lúc đó, một con cái chân khổng lồ, theo một đường quỷ dị, hướng về hán của hắn đá tới.
-Thôi chết mịa em rồi các chế ơi?
Ầm!