Tối Cường Hệ Thống

Chương 637 : Nơi Này Có Chút Quái Dị

Ngày đăng: 10:15 30/04/20


Người dịch: Minh Thư

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào



-Quả thật là một tên Kỳ Nam Tử, nếu như có thể theo bên cạnh người này thật tốt biết bao.



Thỏ tộc tộc trưởng tự nhủ.



Đám người xung quanh đang quái dị nhìn Thỏ tộc tộc trưởng, bọn họ không nghĩ rằng, nàng trung tinh như vậy, những vẫn có mê trai.



-Nhìn cái gì mà nhìn, chưa từng thấy mỹ nữ à.



Nàng thẹ quá hóa bực quát lên, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.



...



Lâm Phàm đi hết sức tiêu sái, tư thế oai hùng kia mê hoặc không ít người, đối với sinh linh chủng tộc các giới mà nói, nhân ảnh kia thật đẹp trai.



Chính vào lúc này, Lâm Phàm lại chạy rất gấp.



Nếu không chạy, thì đúng là thằng đần.



Con lừa ngu ngốc kia chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, nếu như để hắn đuổi theo, thật sự có chút phiền phức.



Đánh bộ ngực của người ta thành như vậy, một nam nhi chân chính khí phách như tên kia, sao có thể chịu được.



Đặc biệt, con lừa ngốc kia còn rất thích ra vẻ, nếu sau này mang thêm hai cái bánh bao thuộc loại khủng hành tẩu giang hồ, còn không bị người cười đến rụng răng.



khó giải như vậy, ai không may trúng phải độc, muốn khôi phục dáng dấp nguyên bản, là chuyện không thể nào.



Thành trì của Uy Quân Vương, làm Lâm Phàm có chút thất vọng, nghèo có tiếng, ngay cả Tuyệt Vọng Hầu cũng không bằng.



Phương hướng mà Lâm Phàm đi, là địa phương có Tiên Thiên Chi Mộc.



Lâm Phàm một lòng muốn mình càng mạnh hơn, nhất định phải theo đuổi mục tiêu đó.



Chỉ cần tìm ra Tiên Thiên Chi Mộc, “Yêu Thành” liền tăng cấp, trở thành chí bảo.



...



Vị trí Chí Cao.



-Nhân tộc Đại Đế...



Trên bảo tọa, Cổ Tộc Chí Cao cắn răng nghiến lợi tức giận nói, hắn không ngờ, Lầm Phàm này, ba năm chưa lộ mặt, giờ đi ra liền giết ba Quân Vương của hắn.



Những Quân Vương này đối với Chí Cao, cũng không có gì, nhưng mấu chốt là tên Nhân tộc Đại Đế này năm lần bảy lượt khiêu khích uy nghiêm của hắn, hắn không thể chịu nổi.
-Thứ đồ gì vậy.



-Keng, chúc mừng đánh giết được Thụ Yêu.



-Thụ Yêu?



Lâm Phàm hơi nhướng mày, loại sinh vật này là lần đầu tiên nghe được.



Ngay cả đóng sách trong Tàng Thư Các Vân Tông, chưa từng ghi chép.



Bất quá, nhớ tới việc thư tịch đều có thể thành thư linh, mà trong bí cảnh này, sinh mệnh lực lại đậm đặc như thế, cây cối thành yêu, cũng là chuyện bình thường.



-Mẹ nó, xem ra Tiên Thiên Chi Mộc này, không dễ cầm rồi, hiện tại đến cả bên trong còn chưa vào, đã gặp phải những đồ chơi này, xem ra vào trong cần phải cẩn trọng hơn mới được.



Tiên hạ thủ vi cường, ra tay sau gặp nạn.



Lâm Phàm không phí thời gian chờ đợi những Thụ Yêu này tấn công mình.



-Hừ, dám đánh lén ta, hôm nay tiểu gia sẽ chém hết toàn bộ các ngươi.



Một tay Lâm Phàm cầm Vĩnh Hằng Chi Phủ, trực tiếp vung vẩy bốn phương tám hướng, một đạo ánh búa muốn nổ tung, chôn vùi toàn bộ cây cối mấy chục dặm.



-Keng, chúc mừng đánh hạ Thụ Yêu.



-Keng, chúc mừng đánh hạ Thụ Yêu.



Tu vi của những Thụ Yêu này cũng không cao lắm, có cũng chỉ có Thanh Thiên Vị, cao nhất cũng là Hoang Thiên Vị, không phải vấn đề khó giải quyết.



-Như vậy là an toàn rồi.



Lâm Phàm nhìn mấy chục dặm xung quanh không còn thứ gì khác nữa, trong lòng thở phào.



Xem tình hình, những tên kia chắc đã sợ mà không dám đánh lén mình nữa rồi.



Mà đám Thụ Yêu đang ẩn nấp, lúc phát hiện hình ảnh trước mắt, từng tên đều sợ run người.



-Sinh linh này thật ác độc a.



-Nuốt hắn, nhất định phải nuốt hắn.



-Dám giết nhiều đồng bọn của chúng ta như vậy, hắn phải chết.



-Không nên lộn xộn, để hắn tiến vào bí cảnh, chờ hắn vào bên trong, gặp nhân vật khủng bố kia, chúng ta đợi đến khi hắn trọng thương đi ra, thì cùng nhau tiến lên, mần thịt hắn.



-Vâng, Thụ Hoàng.