Tối Cường Hệ Thống

Chương 66 : Đệ tử phản rồi!

Ngày đăng: 10:06 30/04/20


Dịch & biên: †Ares†



oOo



Lâm Phàm nhìn Tiêu Trạch, đây là một thiên tài, tư chất rất cao, chẳng qua tính cách lại quá mức cao ngạo.



- Tốt, Thủy Thủy đi lấy hai chén trà lại đây, nhớ là có nước trà ở trong.



Lâm Phàm nói.



- Vâng, thưa lão sư!



Lưu Thủy Thủy nhìn chằm chằm Tiêu Trạch, đôi mắt long lanh sáng hẳn lên. Bề ngoài anh tuấn cộng thêm vẻ lạnh lùng cao ngạo của Tiêu Trạch đúng là có sức sát thương rất lớn với các muội tử.



Không quá bao lâu, Lưu Thủy Thủy bưng theo hai chén trà chạy về.



- Lão sư, đây ạ!



Lưu Thủy Thủy đặt hai chén trà lên bàn lão sư, sau đó lại len lén liếc nhìn Tiêu Trạch một cái, mắt như muốn bắn ra tia sáng.



- Tốt, nếu các trò đều rung động trước mị lực nhân cách của ta, yêu cầu được bái ta làm sư phụ thì ta cũng không thể không thu các trò. Chắc các trò cũng biết lệ dâng trà bái sư, không cần ta nhiều lời chứ.



Lâm Phàm kéo ghế ngồi xuống, sau đó lại vẫy vẫy mười ba đệ tử, để chúng nó đứng phía sau lưng mình.



Như thế này mới đủ chính quy a.



Lâm Phàm không nghĩ mình lại quá thích hợp làm lão sư như vậy, thu cả một thiên tài lớp chữ Giáp. Không có cách nào, ai bảo mị lực nhân cách của ca cao đến không thể che bớt được chứ, ài.



- Lão sư, mời người dùng trà.



Tang Thiên Hạo không một chút do dự, quỳ hai gối trước mặt Lâm Phàm, hai tay bưng chén trà dâng tới.



Tang Thiên Hạo hiểu, nếu muốn có tiến bộ lớn hơn nữa trên con đường võ đạo thì cách tốt nhất là để vị tiền bối trước mắt này dẫn dắt mình đi tới.



Vì mình, đồng thời cũng vì Hàn Tích Vũ, Tang Thiên Hạo nhất định phải cố gắng.



- Ừm.



Lâm Phàm tiếp nhận chén trà, khẽ nhấp một ngụm, gật gật đầu.
"Leng keng leng keng leng keng…"



Từng tràng tiếng xích sắt va chạm, phảng phất như là ác ma gầm rú, âm trầm khủng bố, làm cho người ta không rét mà run.



Chỗ sâu nhất, trên mỗi bức tường ở mỗi buồng giam lại có một cây móc sắt lan tỏa u quang, xuyên thấu lên ngực của mỗi tù phạm trong đó.



- Yến hoàng, ngươi sẽ chết không được tử tế…



Từng tiếng chửi rủa oán hận không ngừng quanh quẩn ở nơi đây, phảng phất như là nguyền rủa từ địa ngục vọng lên.



- Trời này là trẫm, đất này cũng là trẫm, oán hận của các ngươi chỉ khiến trẫm càng cường đại hơn thôi, ha ha.



Lúc này Yến hoàng giống như hóa thành ma, hai mắt đen kịt, cả người bao phủ trong huyết quang.



- Vạn Vật Quy Ngã.



Yến hoàng mở rộng hai tay, tóc dài phiêu dật, trong toàn bộ địa lao đột nhiên bộc phát ra một lực hút làm cho người ta run như cầy sấy.



Những người bị giam ở đây toàn thân run rẩy lên, khí huyết trên người bị hút ra từng sợi một, cuối cùng chậm rãi dung nhập vào người Yến hoàng.



- Yến hoàng, ngươi không được chết tử tế đâu…



Ở một buồng giam, người trong đó tựa hồ đã bị rút khí huyết suốt thời gian dài, sớm đã gầy trơ cả xương, mà lúc này lại càng không ngừng khô quắt, cuối cùng hóa thành một bộ xương trắng.



Yến hoàng đắm chìm bên trong màn huyết khí đỏ thắm.



Thánh Ma Tông, Thần huyết là của trẫm.



Toàn bộ thiên hạ cũng đều là của trẫm.



Dù là ai cũng không cách nào ngăn cản bước đi của trẫm.



- Các ngươi hưởng thụ cho tốt thời gian cuối cùng đi.



Đôi mắt đen kịt của Yến hoàng dần dần về lại như cũ, tiếp đó hắn cười khẽ một tiếng, xé rách hư không, rời khỏi nơi này.



-----oo0oo-----