Tối Cường Hệ Thống

Chương 676 : Quân Vương Thái Giám Duy Nhất Của Cổ Tộc

Ngày đăng: 10:15 30/04/20


Người dịch: Minh Thư

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào



Thủ Hộ Chi Địa, tầng thứ hai, đại bản doanh của tiểu đội Phong Thiên.



- Quân Khởi Nghĩa?



Phong Vô Địch có tiếng tăm rất lớn ở Thủ Hộ Chi Địa, thực lực rất mạnh, bất quá nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, tiểu đội Phong Thiên tuy mạnh nhưng mạnh hơn tiểu đội của bọn họ cũng không ít.



“Quân Khởi Nghĩa” hiện giờ tuy là khởi nghĩa vũ trang nhưng lại thu hút sự chú ý của Phong Vô Địch.



- Tiểu đội Sắc Vi, tiểu đội Bách Chiến được hai người bọn họ cứu trở về ngược lại có chút bản lĩnh a.



Phong Vô Địch cười nói.



Mà những thành viên xung quanh tiểu đội Phong Thiên lại cười cợt, không hề đặt tiểu đội mới thành lập này vào trong mắt.



Đúng lúc đó, có một thành viên vội vã chạy vào.



- Đội trưởng, đội trưởng của Quân Khởi Nghĩa này chính là Lâm Phàm, hắn lại có thể bắt Lôi Đình Quân Vương.



Sắc mặt của thành viên chạy tới báo tin đầy khiếp sợ và không dám tin nói.



- Sao có thể có chuyện đó.



Một đại hán có vẻ tục tằng đứng bên cạnh, phía sau còn cõng một thanh búa lớn, không dám tin nói.



- Chính xác trăm phần trăm, Lôi Đình Quân Vương kia hiện tại đã bị trói ở đó và đang bị đám người Quân Khởi Nghĩa lăng nhục đấy.



Thành viên đó nói.



Hắn trước khi báo cáo chuyện này, cũng có bộ dạng không dám tin, lúc trước hắn ở đó tuy không nhìn thấy Lôi Đình Quân Vương, nhưng giờ nghe nói như thế, trong mắt cũng toát ra vẻ khiếp sợ.



Phong Vô Địch hơi nhướng mày, đột nhiên đứng dậy nhìn về phương xa, trong miệng lầm bầm.



- Quân Khởi Nghĩa.



Vào lúc này không chỉ có tiểu đội Phong Thiên chấn kinh, ngay cả những tiểu đội khác cũng vô cùng khiếp sợ, chuyện này với bọn họ mà nói thì là một việc lớn, nhiệm vụ này của Lôi Đình Quân Vương còn chưa có tiểu đội nhận.



Đội trưởng của Quân Khởi Nghĩa rốt cuộc là thần thánh phương nào.



...



- Phong Khinh Tử, đồ đệ mà ngươi mới thu nhận, rất không yên phận a.



Trên tầng chín Thủ Hộ Chi Địa, một ông già nhìn Phong Khinh Tử đang đứng một bên, cười nhẹ nói.



- Ha ha, nếu an phận như ngươi nói, cũng không được lão phu nhìn trúng.



Phong Khinh Tử cười nhạt một tiếng, trong lòng có chút tự hào.



Cho dù nói thế nào, đồ đệ của mình có khả năng như thế là rất tốt rồi.
Vù...



Ngay lập tức, toàn thân Đạt Phu pháp lực phun trào, trên đùi phải hình thành một đạo gió lốc.



- Mẹ nó, đúng là muốn đá bể trứng của hắn mà.



Lâm Phàm nhìn tình cảnh trước mắt, không khỏi khiếp sợ nói.



- Sát tâm của vị thí chủ này thật nặng.



Thích Già Tôn Giả nói.



- Đợi lát nữa tuyệt đối là gà bay trứng vỡ a, không đành lòng nhìn thẳng mà.



...



“Lôi Đình Quân Vương, hãy nhận một cước của ta đi.



Ầm ầm!



Một cước xé rách hư không, âm bạo vang vọng đất trời, tất cả mọi người đều trợn to hai mắt, tựa như lát nữa sẽ xảy ra chuyện lớn gì đó.



Ầm!



A!



Tất cả mọi người hoàn toàn trợn mắt.



Gà bay trứng vỡ, dưa hấu nổ tung, vô cùng thê thảm.



Tí tách!



Dòng máu tung toé làm khuôn mặt mọi người xung quanh dại ra.



- Nát... Thật sự nát rồi.



- Trứng của Lôi Đình Quân Vương nát thật rồi.



...



- Con lừa trọc, ngươi nói xem, thân thể hiện tại của Lôi Đình Quân Vương đã không còn nguyên vẹn nữa, lát nữa giao nhiệm vụ, người ta có muốn không? Lâm Phàm hỏi.



- Thí chủ, việc này bần tăng không rõ.



Lôi Đình Quân Vương thảm thiết gào thét, cái đau đớn này hành hạ hắn muốn điên rồi.



- Ta cuối cùng đã báo thù cho mọi người rồi.



Đạt Phu không chú ý đến máu tươi dưới chân, chỉ nâng đầu ngước nhìn hư không, khóe mắt chảy hai hàng nước mắt.



Thù hận tích tụ trong nội tâm nhiều năm qua cuối cùng đã báo được.