Tối Cường Hệ Thống

Chương 697 : Có Phục Hay Không?

Ngày đăng: 10:15 30/04/20


Người dịch: Minh Thư

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào



Lâm Phàm nhảy cà tưng cà tưng lúc thì bên trái lúc lại bên phải nắm đấm thì xuất ra như gió.



- Ha ha!



Lần trêu trọc này khiến Hồng Kinh Thiên hoàn toàn bùng nổ, một luồng pháp lực bàng bạc đột nhiên bạo phát.



- Không tốt rồi, Hồng Kinh Thiên bị điên rồi, hắn không tuân thủ quy tắc của Thủ Hộ Chi Địa.



- Nếu như dùng pháp lực thì Lâm Phàm nhất định bi kịch rồi.



- Người giám sát đâu?



Giờ khắc này, người giám sát đang ở trong một chỗ tối nào đó, phẫn nộ nhìn Lâm Phàm.



- Đúng, chính là như vậy, cứ cố gắng giết chết hắn đi, ta tuyệt đối sẽ không đi ra.



- Hồng Kinh Thiên, ngươi đây là đang chơi xấu.



- Ngươi làm sao có thể vô liêm sỉ như vậy chứ.



Lâm Phàm hô to một tiếng, gương mặt tỏ vẻ không dám tin.



- Vô liêm sỉ, ngươi so với ta còn vô liêm sỉ hơn ngàn vạn lần, ngươi lại dám làm như thế đối với ta, ta sẽ khiến ngươi trả giá thật lớn.



Hồng Kinh Thiên nổi giận, máu tươi trên mặt chảy ròng ròng, bên trong mỗi một dấu quyền máu tươi giống như nước, phun ra tung toé.



Lâm Phàm nhìn lại cũng cảm thấy thật sự quá kinh khủng.



Mà những thành viên khác của Hồng Hoang tiểu đội giờ khắc này cũng bị thành viên Quân Khởi Nghĩa đánh cho quỳ xuống hết.



Tối hôm qua bọn họ chịu đủ dằn vặt, bây giờ toàn thân hoàn toàn vô lực, cho dù ra quyền lại có thể tác động đến hoa cúc, cho nên khổ không thể tả.



Bọn họ chính là thành viên Hồng Hoang, là tồn tại quét ngang trong Thủ Hộ Chi Địa, thế nhưng bây giờ lại bị Quân Khởi Nghĩa đè ra đất mà đánh, sao có thể chịu được.



- A!



- A!



Từng tiếng rống giận vang lên, pháp lực cuồn cuộn, khí tức dâng trào như làn sóng.



- Cuồng phong bùng nổ à?



Toàn bộ thành viên của Hồng Hoang tiểu đội bão nổi, pháp lực bàng bạc tuôn ra, trực tiếp hất văng thành viên Quân Khởi Nghĩa từ trên người xuống đất.



- Hồng Hoang tiểu đội các ngươi đang chơi xấu à.



- Không sai, đánh không lại chúng ta thì dùng pháp lực, các ngươi còn một tý mặt mũi nào hay không hả?



- Đê tiện, vô liêm sỉ, hạ lưu, làm gì còn cái gọi là đệ nhất tiểu đội Thủ Hộ Chi Địa, ta thấy nên gọi là tiểu đội đê tiện đệ nhất thì đúng hơn.
Thật sự là quá bi thương.



- Bắc Đẩu Bạo Huyết Quyền.



Trong chớp mắt, hai nắm đấm to lớn đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt Hồng Kinh Thiên.



Ha ha!



Tả Câu Quyền!



Hữu Câu Quyền!



Bắc Đẩu Thần Quyền!



Bùm bùm!



Lâm Phàm cảm giác được, mình được quyền thần phụ thể, cho nên từng quyền xuất ra chắc chắn trúng mục tiêu, máu tươi tung toé.



Cả người Hồng Kinh Thiên cảm giác như sắp chết, không có chỗ nào còn tốt cả, dưới nắm đấm của Lâm Phàm, căn bản không thể tránh, hơn nữa, càng để Hồng Kinh Thiên bi phẫn chính là, mỗi một quyền mình dính phải đều có máu tươi văng tung toé, nhìn vô cùng thê thảm.



Nội tâm Hồng Kinh Thiên gào thét, tự hỏi tại sao mình lại yếu đuối như thế.



- Thật tàn nhẫn.



- Đúng đấy, lúc này Hồng Kinh Thiên còn có thể coi là người hay sao?



- Ai, mặt mũi coi như bị vứt rồi, từ nay về sau không còn ai dám chống lại Quân Khởi Nghĩa nữa.



- Tiểu đội đứng đầu Thủ Hộ Chi Địa chắc chắn sẽ là Quân Khởi Nghĩa.



...



Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên.



Lúc Lâm Phàm đang hành hung Hồng Kinh Thiên, các thành viên khác cũng không cam lòng lạc hậu, lấy hình thức nghiền ép đánh đội viên Hồng Hoang cho kêu cha gọi mẹ, rất thảm thiết.



- Ta chịu thua, chịu thua, đừng đánh nữa.



Lúc này Hồng Kinh Thiên mới cầu xin tha, thứ hắn đã chịu đủ lắm rồi, sự đau đớn trên mặt càng liên miên không dứt, khiến hắn rất thống khổ, mà đặc biệt, máu tươi lại càng văng đầy mặt, khiến hắn càng nhìn càng thê thảm hơn.



Mũi hơi ngửi là có thể ngửi được mùi máu tanh nồng đậm.



Hồng Kinh Thiên chỉ biết nghiêng đầu qua trái rồi lại qua phải, căn bản không có cơ hội để phản kháng.



- Có phục hay không?



- Phục rồi.



- Lớn tiếng một chút có phục hay không?



- Phục rồi...