Tối Cường Hệ Thống

Chương 701 : Quyền Thứ Tư, Nhất Định Bạo Kích

Ngày đăng: 10:16 30/04/20


Người dịch: Minh Thư

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào



Đao Hoàng cùng Thương Hoàng nhìn thấy một màn trước mắt, đột nhiên kinh hãi.



- Tiểu tử, ngươi đã làm gì?



Đao Hoàng đương nhiên biết thực lực của Tiên Tu lão giả, nhưng mà hắn lại không biết được tiểu tử kia rốt cuộc thi triển tà thuật gì, khiến cho Tiên Tu lão giả không có bất kỳ sức phản kháng nào.



Lâm Phàm trực tiếp ném Tiên Tu lão giả vào bên trong Động Thiên.



Sau đó, hàng ngàn hàng vạn nhánh cây của Ngô Đồng Thần Thụ trói hắn ta lại, nhưng không có hút sức mạnh trong cơ thể của Tiên Tu lão giả.



Bởi vì Lâm Phàm muốn tính sổ từ từ với lão giả đó.



- Các ngươi là đồ ngốc có phải không? Muốn bắt ta, vậy thì đến đi, còn phí lời làm gì. Các ngươi nhìn lão đầu kia mà rút kinh nghiệm, lão chính là kết cục của việc không đem ông đây để vào mắt.



Lâm Phàm vẩy vẩy viên gạch trong tay, sau đó bỏ vào trong túi đeo lưng.



Trên mặt Đao Hoàng cùng Thương Hoàng lóe lên vẻ kinh ngạc, bọn họ phát hiện người trước mắt này không giống bình thường.



Bọn họ đã xem thường đối phương, nếu không Tiên Tu lão giả cũng sẽ không ngã ở trong tay của đối phương.



- Thả Tiên Tu lão giả ra.



Đao Hoàng lạnh lùng nói, đao ý vô tận đột nhiên bắn ra.



Cỗ đao ý này khuấy đảo thiên địa, sau đó một thanh hư không đại đao xé nát thiên địa, lơ lửng ở trên đầu Đao Hoàng, giống như nếu Lâm Phàm dám cự tuyệt, thì sẽ bị chẻ làm hai.



- Ha ha, hai lão già các ngươi đúng là đang nằm mơ.



Lâm Phàm cười cợt, không thèm để vào mắt.



Đồng thời trong lòng cũng bắt đầu tính toán.



Thực lực của hai lão đầu này không tệ, bất quá gặp ông đây rồi, thì kết quả chỉ có một, chính là bị nghiền ép hoàn toàn.



Lúc này, Lâm Phàm đột nhiên vui vẻ, bởi vì hắn đã nghĩ ra một biện pháp rất hay.



- Đao Hoàng, Thương Hoàng, các ngươi có muốn giữ lại khí tiết tuổi già không?



Lâm Phàm cười hỏi.



- Ngươi có ý gì?



Hai người cả kinh, không biết đối phương có ý gì.



- Khà khà, đợi lát nữa các ngươi sẽ biết thôi.



Trong chớp mắt, Lâm Phàm giống như Đại Bằng giương cánh nhảy lên một cái, sau đó hai tay giơ ra, pháp lực cuồn cuộn.



- Bắc Đẩu Bạo Nãi Quyền.



Ầm ầm!
- Đao Hoàng…



Lúc Thương Hoàng nhìn thấy dáng vẻ của Đao Hoàng liền kinh hãi đến biến sắc, lấy thực lực của Đao Hoàng, làm sao có khả năng bị cú đấm này đánh thành như vậy.



- Tiểu…



Đao Hoàng vừa định để Thương Hoàng chú ý, nhưng mà lời còn chưa nói hết, thì tiếng kêu thảm thiết của Thương Hoàng truyền ra.



- Đây là chiêu thức gì, làm sao có thể như vậy?



Hai người gào thét, nghĩ mãi cũng không hiểu được chuyện này rốt cuộc là như thế nào.



- Ngực của ta, tại sao lại như vậy...



Đao Hoàng cùng Thương Hoàng hoảng sợ phát hiện, ngực của mình lại không ngừng bành trướng.



Bọn họ tu hành trăm ngàn năm, có khi nào gặp phải tình huống tình huống quỷ dị này.



Thế gian làm sao có công pháp này được, không thể, tuyệt đối không thể.



Đối với việc giết chết hai người này, Lâm Phàm có quá nhiều biện pháp, thế nhưng nghĩ tới nghĩ lui, vẫn nghĩ tới Bắc Đẩu Bạo Nãi Quyền.



Dỳ sao thuộc tính của Bắc Đẩu Bạo Nãi Quyền, Lâm Phàm đã thuộc trong lòng bàn tay.



Ba quyền bành trướng, quyền thứ tư nhất định là tấn công dữ dội.



- Đừng nóng vội, ông đây đang giúp các ngươi cấp cứu, đợi lát nữa các ngươi sẽ cảm nhận được, cái gì gọi là đau khổ nhất thế gian.



Lâm Phàm hô to một tiếng, lại vung quyền lần nữa.



Bắc Đẩu Bạo Nãi Quyền!



Bùm bùm!



Không cần nói Lâm Phàm không kính già yêu trẻ, chỉ là hai lão đầu này thật sự quá kiêu ngạo.



Theo Lâm Phàm, hai người này lúc còn trẻ, khẳng định cũng không phải là người tốt lành gì, bất quá thời gian trôi qua, người xấu cũng trở nên già nua.



Sau khi già rồi vẫn còn không an phận, đây không phải muốn chết thì là gì.



Hẳn là bọn hắn đã từng nghe qua câu nói.



Trường Giang sóng sau đè sóng trước, đợt sóng trước mất ở trên bờ cát.



Hiện tại Lâm Phàm chính là sóng sau bên trong người xấu.



Theo bộ ngực không ngừng bành trướng, trên mặt Đao Hoàng và Thương Hoàng cũng tràn đầy sợ hãi.



Trong chớp mắt, trong mắt Lâm Phàm lóe lên tinh quang.



- Quyền thứ tư đến rồi.



- Tấn công dữ dội!