Tối Cường Hệ Thống

Chương 707 : Hành Hạ Lẫn Nhau, Đều Rất Cứng Chắc

Ngày đăng: 10:16 30/04/20


Người dịch: Minh Thư

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào



- Ngươi có buông hay không?



Sau một trận luyện hóa, Lâm Phàm và Chí Cao Kiệt có thể nói là kẻ tám lạng người nửa cân, cụt tay thiếu chân, coi như là tình huống tốt nhất rồi.



- Bản Chí Cao chắc chắn sẽ không nới lỏng.



Bây giờ Chí Cao Kiệt mồ hôi nhỏ giọt, lớn như hạt đậu, ào ào chảy ra, vừa rồi, cảm giác đau đớn hành hạ hắn muốn chết.



Nhưng nếu chỉ như vậy, thì còn không đủ, hắn tuyệt đối sẽ không buông Thiên Địa Thần Đan này.



- Có gan thì đến đi, bản Chí Cao có khổ gì mà chưa từng trải qua, ngươi cho rằng chỉ bằng những dằn vặt này, là có thể khiến bản Chí Cao nhận thua? Ngươi cũng quá coi thường ta rồi.



Hai mắt của Kiệt hiện lên vẻ tàn nhẫn, tràn đầy điên cuồng. Năm ngón tay khống chế Thiên Địa Thần Đan của Lâm Phàm vẫn khép kín, căn bản cũng không có ý định buông ra.



Lâm Phàm suýt chút nữa khóc thét, bọn Cổ Tộc đều là tên biến thái, đều là một đám người điên, đặc biệt là Chí Cao, càng giống người điên trong chiến đấu, rõ ràng không chịu nổi, lại còn mạnh miệng.



Vẻ mặt điên cuồng kia, nếu như tâm trí người bình thường, e là sớm bị dọa tè ra quần rồi.



Nhưng cho dù thế thì thế nào.



Chẳng lẽ Lâm Phàm ta phải sợ?



Ngươi lợi hại ta cũng ác, vậy thì thử một chút xem, ai tàn nhẫn hơn.



Lâm Phàm không nói thêm. Sau đó, Thiên Địa Dung Lô lại lần nữa rung động.



Ong ong...



Liệt diễm đốt cháy, từ ngoài vào trong, cho dù bảo bối cứng rắn nhất thiên địa gặp phải tra tấn vô tận này, đều hóa thành tro tàn.



- Kiệt, hôm nay ai cũng không cần lên tiếng, cùng lắm thì chúng ta đồng quy vu tận, ngược lại ta muốn xem ngươi có thể kiên trì tới đâu?



- A!



Lâm Phàm đứng đối diện Kiệt, bên dưới cỗ dằn vặt này, trong chớp mắt quỳ xuống, toàn thân giống như bùn nhão, biến thành đục ngầu không chịu nổi.



Mà nội thiên địa bản nguyên của Kiệt cũng bắt đầu chấn động, vô số năm khổ tu, cũng không đỡ nổi cỗ lực lượng luyện hóa này.



- Đây rốt cuộc là sức mạnh gì, ngay cả Chí Cao Cổ Thân đều không thể chống đỡ được.




Theo tính toán của Lâm Phàm, lấy cường độ thân thể của Chí Cao Kiệt, nếu muốn hoàn toàn giết hắn, chỉ có đồng quy vu tận.



- Ha ha...



Kiệt âm trầm cười như điên:



- Nhân tộc, bản Chí Cao biết ngươi đang sợ hãi, thế nhưng bản Chí Cao không sợ chết, mấy chục ngàn năm qua, bản Chí Cao nhận hết vô số tra tấn, nhưng chưa bao giờ cúi thấp đầu, chỉ bằng ngươi, mà cũng muốn bản Chí Cao xin thua? Ngươi không có tư cách này đâu. Ta nói cho ngươi biết, cho dù có chết, bản Chí Cao cũng phải để ngươi chết một cách thống khổ.



- Thiên Địa Thần Đan, chính là cội nguồn, ta muốn để cho ngươi vĩnh viễn trầm luân, ngay cả cơ hội linh thức chuyển thế cũng không có.



Chí Cao Kiệt cuồng tiếu, cười như điên.



- Ta chính là Kiệt, Cổ Tộc Chí Cao, vạn năm bất hủ, là thiên địa vạn vật chi chủ, một đời dũng cảm, ngươi bức bản Chí Cao đến mức độ này, cũng đủ để ngươi tự hào rồi.



- Mẹ nó, vẫn còn tinh tướng? Nếu đã vậy thì tiếp tục luyện hóa cho ta.



Lúc này, Lâm Phàm không chịu được, hắn không nghĩ tới, đến giờ này rồi, Kiệt còn muốn tinh tướng, cái này khiến Lâm Phàm không cách nào nhịn được, hơn nữa theo lời hắn nói, còn là thuật ngữ tinh tướng mình hay dùng nữa.



- A!



Chí Cao Kiệt chưa nói xong những lời muốn nói, Lâm Phàm tiếp tục đề cao lực lượng luyện hóa, từng trận gào thét kinh thiên động địa, khiến lòng người sợ hãi.



Kiệt nghiến răng nghiến lợi, trong lòng bi phẫn cực kỳ, đặc biệt khi nhìn thấy vẻ mặt điên cuồng của Lâm Phàm, sâu trong nội tâm, dâng lên nổi khiếp đảm.



Thế nhưng, khiếp đảm này rất mong manh, vẻn vẹn chỉ xuất hiện mầm mống, đã bị Kiệt trấn áp xuống.



Chí Cao mình làm sao có thể sợ hãi.



- Kiệt, ngươi là Cổ Tộc Chí Cao, mà ta chỉ đơn cô thế cô, có Chí Cao ngươi chôn cùng, cũng đã đủ rồi, có điều, tất cả những thứ mà ngươi có, sẽ phải nhường cho người khác rồi. Và các Chí Cao khác, cũng sẽ coi thường ngươi khi biết ngươi chết trong tay ông đây.



Lâm Phàm cười lớn.



Kỳ thực Lâm Phàm thật sự phục rồi, trong lòng cũng muốn nhận thua.



Đã đánh đến mức độ này, nếu như còn tiếp tục nữa, hậu quả rất rõ ràng, đi đời nhà ma, đi gặp ông bà...



Cho dù có hệ thống cũng không dùng được.



Hệ thống không có khả năng hồi sinh.



Bất quá, những lời hung ác đều nói ra, ai nhận thua, kẻ đó là chó, mà Lâm Phàm không muốn làm chó, nếu như vậy, chỉ còn cách tổn thương lẫn nhau mà thôi.