Tối Cường Hệ Thống

Chương 712 : Sức Mạnh Thật Sự Của Thiên Ý

Ngày đăng: 10:16 30/04/20


Người dịch: Minh Thư

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào



Giờ khắc này, tình huống bên ngoài rất không lạc quan. Hai đại Chí Cao liên thủ, coi như thực lực của Phong Khinh Tử có tương đương bọn họ, cũng không thể không ngừng lui về sau. Nam Vô Thánh Đế hé miệng ra, có một hòn đảo phát ra thất thải hào quang bay ra, nổi trong hư không.



-Ngươi sao phải liều mạng như vậy?



Nữ Đế nhìn thấy hòn đảo kia, vẻ mặt biến đổi.



-Không liều mạng thì có thể làm gì được? Nếu không tung hết ác chủ bài ra, ta sợ không thể chống đỡ tới cuối cùng a.



Nam Vô Thánh Đế nghiêm túc nói.



-Đã như vậy, ta cũng liều.



Nữ Đế không nghĩ nhiều, những ngón tay như bạch ngọc của nàng trương mở, từ trong đó có một toà vương tọa đầy uy nghiêm nổi bồng bềnh bay ra. Từ trên Vương tọa kia, tản ra uy nghiêm vô thượng. Có một con đường thông thiên lấy vương tọa làm trung tâm, từ từ hình thành. Trong nháy mắt, Nữ Đế liền xuất hiện bên trên tòa vương tọa, một chỉ điểm ra tựa như chỉ điểm giang sơn.



-Nam Vô Đảo.



-Hoàng Thiên Chi Tọa.



Hai cái này đều là vô thượng chi bảo, nó cũng không phải là do Nam Vô Thánh Đế và Nữ Đế luyện chế ra. Mà do hai người bọn họ có được trong một lần cơ duyên. Nhờ nó mà hai người họ có thể trực tiếp trở thành cường giả đỉnh cao. Lai lịch của Nam Vô Đảo vô cùng kì bí, coi như Nam Vô Thánh Đế cũng chỉ mặt dày lấy tên theo nó, chứ cùng nó không có liên quan gì. Thực ra nó cùng Phật Môn có chút quan hệ. Vì số sinh linh trên Nam Vô Đảo đều là Cự Long, Phật đà, La Hán,... những sinh linh kia chỉ biết tụng ca viễn cổ Phật Kinh. Bổng một đạo phật quang từ trên Nam Vô Đảo bay ra, xuyên thẳng vào mây xanh, phảng phất như đang câu thông với những vị thần minh trong cỏi hư vô.



Ầm ầm!



Trong chớp mắt, một đạo phật âm từ Nam Vô Đảo vang ra.



-A Di đà phật!



Một phật âm cổ xưa, không giống với những phật hiệu của người trong Phật tộc hiện nay. Một tiếng phật âm phát ra, rúng động thiên địa, thiên hoa loạn trụy, đất nở sen vàng. Bổng có một đóa hoa sen màu đen to lớn từ Nam Vô Đảo phiêu đãng. Trong chớp mắt, phật quang đại thịnh, phảng phất như toàn bộ thiên địa đều bị phật quang bao phủ. Mà đóa hoa sen màu đen kia, giờ khắc này hé mở, từng cánh hoa tươi đẹp đến cực điểm từ từ nở rộ. Ở trung tâm của đóa hoa như có một người đang ngồi bên trong. Lúc những cánh hoa sen hoàn toàn tách ra, xuất hiện một luồng sức mạnh xa xưa. Người ngồi ở trung tâm đóa hoa sen, rõ ràng là một vị Phật, toàn thân đen kịt. Từ trong đôi mắt đang đóng chặt của vị Phật kia, tản ra nồng nặc tà ác phật quang. Cho dù là tà ác phật quang, nhưng lại làm cho người ta cảm giác vô cùng tự nhiên, phảng phất như tất cả vị Phật đều phải như vậy.




Phật hoa tung bay, trong chớp mắt, thiên địa hóa thành một biển hoa.



-Mỗi đóa hoa là một thế giới, nhất niệm Vĩnh Sinh.



-Đáng ghét, Nam Vô Thánh Đế, ngươi đây đang tự rước lấy nhục.



Thánh tức giận rít gào, đánh ra một chưởng, trấn áp hoàn toàn phật lực mênh mông.



Ầm!



Ầm!



Hư không nổ tung, thời gian như bị phá toái. Nam Vô Thánh Đế sắc mặt tái nhợt, đột nhiên lùi về sau. Vị Tà Phật kia giờ khắc này không ngừng phá toái. Nó bị một chưởng của Thánh đập nát, cho dù lấy nhất giới lực lượng, cũng không thể chống đỡ Chí Cao ư? Phong Khinh Tử và Nữ Đế, cùng nhau ra tay, song cho dù sử dụng tới chiêu thức mạnh nhất vẫn bị Vưu chặn được.



-Cổ Tộc trấn áp vạn giới đã lâu, chẳng lẽ các ngươi cho rằng chỉ bằng những này, là có thể cùng bản Chí Cao solo?



- Thiên Ý đã từ từ thức tỉnh, hôm nay bản Chí Cao để cho các ngươi nhìn thấy sức mạnh của thiên ý.



Thánh nộ quát một tiếng, hai tay xé trời, lập tức xuất hiện một khe nứt vô cùng lớn trên đỉnh đầu mọi người.



-Vù...



Trong chớp mắt, một luồng sức mạnh không thể địch nổi, đột nhiên giáng lâm thế gian.



Thánh được gia trì bởi nguồn sức mạnh kia, trở nên vô cùng kinh khủng.



-Không tốt.



Phong Khinh Tử hoàn toàn biến sắc, một loại cảm giác không ổn dâng lên trong lòng. Hắn không nghĩ tới Cổ Thánh Giới Thiên Ý đã bắt đầu từ từ thức tỉnh, cho dù chỉ là thức tỉnh một phần nhỏ, thế nhưng gia trì trên người Thánh, lại khủng bố như vậy.