Tối Cường Hệ Thống

Chương 716 : Hèn Mọn Quấy Rối

Ngày đăng: 10:16 30/04/20


Người dịch: Minh Thư

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào



- Giun dế, bầy kiến cỏ các ngươi, dám giết ta, hôm nay ta để cho các ngươi phải trả giá.



Thánh gào lên.



Đôi mắt đỏ ngầu giống như muốn cắn nuốt thiên địa.



“Kiệt” rít gào một tiếng, trong mắt hắn, “Thánh” là kẻ địch lớn nhất.



- Đáng ghét, cái tên này sao lại trở nên mạnh như thế, lại có thể áp chế dấu hiệu của mình.



Thánh căn bản chưa bao giờ để những người khác vào mắt.



Thế nhưng, Kiệt bỗng nhiên bộc phát sức chiến đấu, vượt quá sự tưởng tượng của hắn.



- Kiệt, ngươi đang tìm cái chết.



Thánh gào thét một tiếng, bắp thịt toàn thân thần uy vô tận.



Ầm!



Một luồng sức mạnh từ trong cơ thể bộc phát, nguồn sức mạnh này ép “Phi Thiên” văng ra từ hoa cúc.



Lâm Phàm thấy cảnh này, cũng khỏi thán phục một tiếng.



Một rắm kinh thiên động địa, đúng là lợi hại.



- Chủ nhân, chúng ta cố hết sức rồi.



Phi Thiên bồng bềnh bên người Lâm Phàm, có chút thất vọng nói.



Bọn họ không hoàn toàn nghiền nát đối phương, chính là một thất bại.



Lâm Phàm thu vào Động Thiên, vạn ngàn cành cây Ngô Đồng Thần Thụ bồng bềnh trong hư không.



Từng cành từng cành trong hư không thẩm thấu ra, tựa như cắm rễ trong thế giới vô tận.



Thánh chau mày, khí tức của những nhánh cây này khiến hắn cảm thấy không thích, đột nhiên ngay lúc đó, sắc mặt Thánh đại biến.



- Ngô Đồng Thần Thụ.



...



- Kiệt, lên cho ta, giết chết hắn.



Bây giờ có thể trở thành đối thủ của “Thánh”, cũng chỉ có Kiệt mà thôi.




Thánh nổi giận, hai tay chấn động, hư không đột nhiên rung động, một cây trường thương xuất hiện trong hư không.



Trường thương uy vũ như rồng, xoay vòng bay lên, đâm ra một thương, ngưng tụ đủ loại pháp lực trong đó.



Một thương vừa ra, thiên địa ngưng lại, thời gian tựa như ngưng kết.



- Kiệt, chết đi cho ta.



Thánh rít gào một tiếng, sức mạnh tăng lên cực hạn.



Đối mặt với một thương cực kỳ kinh khủng này, vẻ mặt của Kiệt lại không một tia biến hóa, thân thể hơi động, như rồng, như hổ, như báo.



Thiên Biến Vạn Hóa, trong chớp mắt ngắn ngủi này, Kiệt như đã thi triển ra võ học thần thông cao thâm nhất.



Bất kỳ võ học thần thông nào, trước mặt Kiệt đều trở nên ảm đạm phai mờ.



- Hừ, Vạn Linh Thần quyền, đây chính là võ học mà bản Chí Cao khinh thường, ngươi dám trước mặt ta triển khai, tự rước lấy nhục.



Thánh cười lạnh một tiếng.



Một thương phá đi.



Nhưng, vẻ mặt Thánh đột nhiên biến đổi, hắn phát hiện trường thương mình cầm trong tay bỗng dưng nặng như trời đất, căn bản không có cách nào triển khai.



Vừa quay đầu lại thấy cành cây ghê tởm kia lần nữa quấn quanh hắn, Thánh gào to.



- Ngươi...



Ầm!



Trận chiến giữa các Chí Cao thường thường đều xong trong chớp mắt.



Kiệt đánh ra tất cả chiêu thức, sau đó hai tay chặp lại, cô đọng thành chùy, một tiếng vang ầm ầm, đâm giữa lồng ngực Thánh.



Vạn Thiên Võ đạo, ngưng tụ bạo phát ra sức mạnh đáng sợ.



Sức mạnh không thể ngăn cản xuyên qua lồng ngực Thánh, đẩy lui sức mạnh, trường thương trong tay bỗng chốc rơi xuống.



- Khá lắm.



Lâm Phàm mừng rỡ trong lòng, trực tiếp cướp đoạt trường thương chí bảo này, khí linh trong đó gầm thét, muốn giãy giụa thoát ra ngoài.



Nhưng ngay thời điểm bị bắt vào Động Thiên, Thượng Cổ Đại Yêu đập xuống một chưởng, trực tiếp đánh trường thương vào vực sâu dưới nền đất.



- Đáng chết…



Thánh nhìn trường thương chí bảo của mình bị tên Nhân tộc cướp đi, nội tâm giận dữ.