Tối Cường Hệ Thống

Chương 722 : Cái Gì Đây?

Ngày đăng: 10:16 30/04/20


Người dịch: Minh Thư

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào



- Ngay cả đòn sát thủ cũng dùng rồi, chẳng lẽ phải ra ngoài liều mạng một trận?



Tuy dáng dấp của Thánh lúc này có chút thê thảm, nhưng Lâm Phàm biết, chỉ là hiện tượng bên ngoài mà thôi, đối với những cường giả mà nói, cho dù biến thành một đống máu thịt, đều có thể khôi phục như lúc ban đầu, càng không cần phải nói chỉ bị nổ rơi một cánh tay.



Quả nhiên, Thánh quát một tiếng, thi triển pháp lực, cánh tay bị nổ mất kia bị một đống máu thịt bao vây, huyết nhục không ngừng di chuyển, phút chốc, dài ra một cánh tay mới.



Thậm chí, khí tức của Thánh không có một tia biến hóa, tựa như nổ tung vừa rồi không tạo thành một tia thương tổn nào cho hắn.



- Ha ha ha ha..., ngươi còn chiêu gì, xuất ra một lượt đi!



Thánh nhanh bước tới, đánh ra một chưởng, Thiên Địa Dung Lô bồng bềnh trên Cổ Thánh Tế Đàn.



- Không có năng lực.



Lâm Phàm trợn tròn mắt, thật đúng là không còn bất kỳ biện pháp nào.



- Lúc trước không phải rất lợi hại sao? Làm sao? Tới đây nào?



Thánh chắp hai tay sau lưng, chân đạp lên tế đàn, khí tức bàng bạc, uy vũ bất phàm.



Bây giờ, đây mới thật sự là Chí Cao, nhất cử nhất động đều có thiên đại uy nghiêm.



Bây giờ thấy Thánh làm càn, nội tâm Lâm Phàm thật sự rất đau, cái tên này thật trâu bò.



Lâm Phàm nhất thời bất cẩn bị Thánh vươn mình tấn công, bất quá như thế thì thế nào, chỉ cần Thiên Địa Dung Lô bất diệt, hắn vĩnh sinh bất tử.



- Thánh, ngươi đừng quá kiêu ngạo, tiểu gia hôm nay cứ ở lì trong Thiên Địa Dung Lô này, ngươi có bản lĩnh gì xuất ra đi.



Trong lòng Lâm Phàm có nỗi khổ không nói thanh lời, bây giờ Thánh là người làm chủ vở kịch, hắn lại lần nữa khiêu khích trên đầu mình, mà mình lại không có bất kỳ biện pháp nào, tội lỗi quá.



Lâm Phàm tâm tư chuyển động, không biết nên làm thế nào cho phải, súc sinh này có chút bá đạo.



Không lẽ mình thật sự ra ngoài liều mạng với hắn một trận sao?



Nhưng cái tên này sau khi gọi ra Cổ Thánh Tế Đàn, thực lực so với trước đây còn cường đại hơn, mình lấy cái để ra đó liều với người ta đây?



Động Thiên vượt qua lôi kiếp thì có thể thế nào? Ba phần Nguyên Thần thì có thể thế nào?



Vẫn không đánh lại đối phương a.




- Hắn muốn đưa mình vào trong khe hở để trấn áp.



Lâm Phàm triển khai vạn ngàn công pháp, pháp lực bạo phát đến cực hạn, Thiên Địa Thần Đan xoay tròn với tốc độ đáng sợ, nhưng vẫn không cách nào chống cực nổi cỗ áp lực này.



Lâm Phàm phát hiện trong khe hở của Cổ Thánh Tế Đàn, có một đoàn sức mạnh đáng sợ đang nổi lên.



Ầm!



nguồn sức mạnh này phóng lên trời, trực tiếp bao trùm lấy Lâm Phàm.



- A!



Lâm Phàm tức giận gào thét, thân thể bị một nguồn sức mạnh lôi kéo, thần thể vĩnh hằng bất diệt đã muốn nứt toác.



- Tiểu tử, bản Chí Cao phải đánh ngươi đến khi thành bản nguyên mới thôi.



Lâm Phàm trong mắt Thánh chỉ là một giun dế hơi lớn, bây giờ không có Thiên Địa Dung Lô che chở, tự tìm đường chết.



- Xong đời...



Lâm Phàm hối hận không thôi, lần này đùa lớn quá rồi, chơi mất cái mạng nhỏ của mình luôn.



Ầm!



Thân thể Lâm Phàm nổ tung, hóa thành một đống máu thịt, đoàn huyết nhục này không ngừng di chuyển, muốn gây dựng lại.



- Không nghĩ tới mình sẽ có một ngày như vậy.



Lâm Phàm hò hét trong lòng.



- Ha ha, chết đi cho ta...



Thánh xòe tay bắt lấy đoàn huyết nhục, hắn phải nuốt đoàn huyết nhục này xuống, để nó trong cơ thể mình chịu đủ dằn vặt, vĩnh viễn không được siêu sinh.



Vừa lúc đó.



Một luồng khí tức huyền diệu, từ đoàn máu thịt bạo phát ra.



- Đây là cái gì?



Lâm Phàm và Thánh đồng thời cả kinh...