Tối Cường Hệ Thống
Chương 758 : Phong Ấn
Ngày đăng: 10:16 30/04/20
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
Người dịch: Tiểu Tà
Biên: Kira123
Nguồn:
- Phu quân, giờ các đại tông môn đều đã đồng ý kết minh, không biết khi nào chúng ta đi Cổ Thánh Giới?
Huyền Vân Tiên ỷ ôi trong ngực Lâm Phàm.
Lâm Phàm nhìn vợ mình một chút, cười nhạt nói.
- Nhanh thôi, chờ ta làm xong một chuyện cuối cùng rồi sẽ đi.
- Huyền Hoàng Giới có không ít cường giả, nhưng tu vi vẫn bị áp chế ở cảnh giới Đại Thiên Vị đại viên mãn, nếu đánh tan được bình phong thì những cố gắng tích luỹ bao lâu nay sẽ nước chảy thành sông, đạt đến cảnh giới càng cao hơn.
Huyền Vân Tiên nói.
- Hừm, những lão gia hỏa này đều nghẹn sắp hết nổi rồi, trước kia vĩnh hằng là vô vọng, tu luyện tới cảnh giới Đại Thiên Vị đã không có cảm xúc nữa, còn bây giờ, tiêu trừ bình phong, tu vi sẽ vĩnh viễn không có điểm dừng. Đây sẽ là thời khắc nhân tộc ở Huyền Hoàng Giới quật khởi.
Lâm Phàm rất tin tưởng điều này, vì hắn thấy được, tuy Nhân tộc không có thiên phú tiên thiên như những chủng tộc khác của Đại Thiên thế giới, nhưng nhân tộc lại có tiềm lực vô hạn.
Tất cả đều có thể xảy ra.
- Ác ác a!
Gà con nằm bên người Lâm Phàm khẽ kêu vài tiếng, ba thằng nhóc con nó cũng theo sát phía sau.
- Gà con à, ta ở Cổ Thánh Giới tìm được đồng tộc của ngươi thì phải, từ đó có thể biết tung tích cha mẹ ngươi đó.
Lâm Phàm nói.
- A!
Gà con nghe xong, đầu không thèm nhấc, hông thèm để ý.
Đối với Gà con, từ một khắc nó được sinh ra, đã coi người đầu tiên nó thấy được chính cha mẹ mình, mà người này lại là Lâm Phàm, hơn nữa, những năm gần đây, nó không vui không buồn hưởng thụ lâu như vậy, nên đối với việc cha mẹ đẻ của mình là ai cũng không để ý tý nào.
- Ngươi, con gà chết tiệt này, có thể cho một ít biểu cảm hay không, sao lại chả thèm quan tâm vậy.
Lâm Phàm thấy vẻ hoài niệm trong ánh mắt Gà con nên giả vờ giận mắng.
- Ác ác a.
Gà con đứng dậy, vỗ vỗ hai cánh, rồi sửa sang bộ lông của mình, sau đó nhìn phương xa, hai cánh vung lên, bay đi.
- Ồ, Gà con bị sao thế? Phu nhân, chúng ta đi xem một chút đi?
Huyền Vân Tiên nửa thật nửa đùa.
- Tốt, xem ra nàng không biết sự lợi hại của phu quân, vậy hôm nay, bản phu quân sẽ kéo nàng vào rừng cây nhỏ kia, cố gắng dạy dỗ lại một phen.
- Không muốn a...
...
Mấy ngày sau.
Lâm Phàm trôi nổi trong hư không Huyền Hoàng Giới.
- Thiên ý, nếu luyện hóa Huyền Hoàng Giới có yêu cầu gì hay không?
Lâm Phàm chắp hai tay sau lưng, chuẩn bị bước hành động cuối cùng.
Hiện tại, ý nghĩ duy nhất của Lâm Phàm chính là, dung nhập động thiên và Huyền Hoàng Giới vào nội thiên địa.
- Chủ nhân, muốn làm được điều này không phải là chuyện dễ, sẽ phải gánh chịu toàn bộ sức mạnh ý chí Huyền Hoàng Giới, nếu không tính toán kỹ càng, có thể sẽ bị ý chí Huyền Hoàng Giới đè chết, nhưng có ta hỗ trợ, không cần phải cân nhắc nhiều.
Thiên ý Huyền Hoàng Giới trả lời.
- Hừm vậy thì tốt, chỉ cần luyện hoá được, ngày vạn giới mở ra, thiên ý Cổ Tộc muốn chiếm đoạt Huyền Hoàng Giới là người ngốc nằm mơ.
Sau khi trở lại, Lâm Phàm có ý nghĩ luyện hóa Huyền Hoàng Giới hòa làm một thể với mình, từ đó về sau, tất cả sinh linh trên Huyền Hoàng Giới đều phải tuân theo quy tắc của hắn.
Việc này vẫn chưa có ai thành công.
Bởi vì thiên ý của vạn giới là bất khả xâm phạm, tuyệt đối không trơ mắt nhìn thế giới của nó bị người khác luyện hóa.
- Đi!
Lâm Phàm mang thiên ý rót vào ngọn nguồn sức mạnh của Huyền Hoàng Giới, nơi đó chính là Địa Hạch, là lực lượng cội nguồn của Huyền Hoàng Giới và cũng là ý chí Huyền Hoàng Giới.
Thời điểm Lâm Phàm tới chỗ địa hạch, vẻ mặt chấn động, hình ảnh trước mắt quá chấn kinh rồi.
Trong không gian rộng lớn, có một viên Địa Hạch giống như Liệt Dương, tản ra ánh sáng nóng bỏng.
Để Lâm Phàm khiếp sợ chính là, xung quanh Địa Hạch này có từng sợi xích sắt quấn vòng quanh, những sợi xích giống như Cự Long, bao khắp xung quanh Địa Hạch.
- Thiên ý, đây là cái gì?
Lâm Phàm hỏi.
- Đây là phong ấn.
Thiên ý nhìn những xích sắt này, chậm rãi trả lời.