Tối Cường Hệ Thống

Chương 784 : Cứ Tiếp Tục Thôi

Ngày đăng: 10:17 30/04/20


Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào



Người dịch: Tiểu Tà



Biên: Kira123



Nguồn:



Lâm Phàm sợ Gà con ngốc nghếch nói ra lai lịch của ba đứa con nó.



Nếu để bọn họ biết ba tên nhóc biến thái này là do gà mái thông thường sinh ra, không biết họ sẽ có vẻ mặt gì.



Lâm Phàm nghĩ đến đây, cảm thấy sắp loạn lên rồi.



- Chết như thế nào?



Tử Phượng hỏi.



- Khó sinh mà chết. Gà con trả lời.



Một con gà mái có thể thuận lợi dựng dục ra ba tên biến thái, điều này vẫn luôn làm Lâm Phàm nghĩ không thông.



Theo lý thuyết, trong quá trình dưỡng dục, cần rất nhiều linh khí, nhiều tới mức có khả năng hút khô con gà mái kia, nhưng sao nó có thể kiên trì đến trình độ này.



Có điều Lâm Phàm không biết, khi gà mái đang mang ba đứa con trai biến thái của Gà con, bọn người Trương Nhị Cẩu cũng náo loạn cả lên.



Vô số thần đan quý giá đều cho gà mái kia ăn.



Chuyện này nếu để ngoại nhân biết, tuyệt đối sẽ phun ra một ngụm máu tươi vì bọn phá của này.



- Aiii con trai, con không nên quá thương tâm, chỉ là mẫu thân không biết nàng là chủng tộc nào? Chờ có cơ hội, ta với cha con sẽ đi bái phỏng một hồi.



Tử Phượng thổn thức.



Gà con nháy mắt một cái rồi như nhớ lại cái gì sau đó mở miệng nói.



- Hình như là Kê tộc.



- Ngạch!



- Kê tộc? Đây là chủng tộc gì?



Long Tổ Chi Thần và Tử Phượng mờ mịt không biết gì, hai người chưa từng nghe qua chủng tộc này.



Lâm Phàm nghe đến, không biết gì hơn, Kê kê cái em gái ngươi à.



Kê tộc chính là mấy con gà sau khi lớn lên rồi cho vào nồi, vào bụng các chủng tộc khác chứ còn tộc gì nữa.



- Kê tộc này là một chủng tộc ở Huyền Hoàng Giới, mặc dù không mạnh mẽ như thập đại hung thú nhưng ngược lại cũng có chút năng lực.




Từng con từng con Cự Long biến ảo từ Thánh Dương bay lên, mỗi con Cự Long Thánh Dương này đều do trăm tỉ Thánh Dương Đan tổ hợp mà thành.



Thời khắc này, Lâm Phàm có một loại ước muốn, thu sạch tất cả Thánh Dương Đan ở đây.



Nhưng vừa nghĩ tới mình bây giờ vẫn còn trên địa bàn người khác lại thấy không ổn lắm, nếu tham quá vẫn không tốt.



Lâm Phàm vung tay áo, thu mười đầu Cự Long Thánh Dương vào Động Thiên.



Một ngàn tỷ Thánh Dương Đan tới tay.



Lâm Phàm không biết cực hạn của Long Tổ Chi Thần là bao nhiêu, nên hắn nhìn thái độ của Long Tổ Chi Thần mà từ từ thu lấy.



Bên ngoài!



- Tiểu tử này dĩ nhiên trực tiếp cầm một ngàn tỷ Thánh Dương Đan của ta.



Long Tổ Chi Thần vẫn một mực ở bên ngoài, qua sát chăm chú vào bên trong, nhìn xem tên nhân tộc kia lấy gì, nhưng hắn phát hiện tên Nhân tộc này không đ-ng những vật khác mà chỉ lấy Thánh Dương Đan.



Tuy Thánh Dương Đan không phải đồ vật quá trọng yếu, nhưng một ngàn tỷ này vẫn là con số khủng khiếp.



- Một ngàn tỷ mà đã đau lòng rồi? Ngươi còn là Long Tổ Chi Thần sao?



Tử Phượng khinh bỉ.



- Một ngàn tỷ đấy bà vợ, cho dù có Thiên Long đại trận nhưng cũng phải cần ngàn năm mới ngưng luyện ra đến từng đó thôi.



Long Tổ Chi Thần đau lòng nói.



- Không tốt, tiểu tử này lại động thủ rồi, một ngàn tỷ nữa, không được, ta phải ngăn hắn lại.



Long Tổ Chi Thần thấy đối phương lại thu một ngàn tỷ Thánh Dương Đan, nhất thời cuống lên.



- Nhìn cái bộ dạng ngươi kìa, nếu ngươi không muốn ta tức giận thì hãy ngoan ngoãn câm miệng lại.



Tử Phượng nhíu lông mày, ra vẻ không vui nói.



- Ta... Ta. Long Tổ Chi Thần đau lòng.



Chỉ một chút công phu nho nhỏ mà hai ngàn tỷ Thánh Dương Đan đã không còn.



Lúc này, lá gan Lâm Phàm to lên, khi hắn lấy đến hai ngàn tỷ, trong lòng không khỏi chột dạ, hắn cảm giác mình cầm hơi nhiều rồi, nhưng lúc sau, không thấy Long Tổ Chi Thần có thái độ, lá gan của hắn lại lớn hơn.



- Còn nhiều như vậy a.



Lâm Phàm nhìn xuống dòng sông Thánh Dương Đan trong bảo khố, thấy mình đã cầm hai ngàn tỷ nhưng vẫn như muối bỏ bể, không thấm vào đâu, so với chỗ còn lại thi...



Đã như vậy… cứ tiếp tục thôi.