Tối Cường Hệ Thống

Chương 802 : Ta Chính Là Chí Cao Mạnh Nhất

Ngày đăng: 10:17 30/04/20


Người dịch: Tài

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào



-Ồ, cái tên Nhân tộc kia chạy đi đâu rồi?



Vưu bị hai đại Chí Cao làm luống cuống tay chân, lúc nhìn lại, phát hiện Lâm Phàm đã biến mất.



-Hắn rốt cục đi nơi nào?



Vưu khẩn trương tìm Lâm Phàm, khi đối mặt với một thứ bí ẩn nào đó, trong lòng mọi người đều sẽ có cảm giác khẩn trương. Đặc biệt khi đối mặt với cái tên Nhân tộc vô sĩ như Lâm Phàm. Theo Vưu, Lâm Phàm thật sự rất tà môn, không thể sử dụng phương pháp tầm thường đánh giá hắn. Trong chớp mắt, đột nhiên nội tâm Vưu lại run lên, một luồng sức mạnh mênh mông bên cạnh hắn đột nhiên kéo tới. Khi hắn vừa quay đầu nhìn, liền thấy Tuyên Cổ đã đấm ra một quyền, tràn ngập hung uy.



Ầm!



Khi tiếp xúc với cú đấm này, thân thể Vưu nổ tung, một luồng sức mạnh hủy diệt vô cùng sung mãn, từ nắm tay bạo phát ra, phá hủy thân thể hắn.



-Tuyên Cổ, ngươi không thể đối với ta như vậy. Trước đây ta đã từng trợ giúp ngươi mà.



Vưu hét lớn, thân thể của hắn dưới một quyền của Tuyên Cổ, hoàn toàn nổ tung. Sau đó hắn vận chuyển pháp lực, tu bổ hoàn hảo như lúc ban đầu. Thế nhưng, sức mạnh của Tuyên Cổ vẫn khiến Vưu kiêng kỵ. Vạn năm không gặp, ai có thể ngờ Tuyên Cổ lại cường đại đến mức này.



-Hừ, Vưu, cùng chủ nhân đối nghịch thì chỉ có một con đường chết.



Tuyên Cổ liền phát ra hung uy tuyệt thế, quát to một tiếng, toàn bộ hư không đều nổ tung.



Cuộc chiến giữa các Chí Cao, không phải người bình thường có thể can thiệp. Mỗi một quyền đánh ra, đều có thể phá hủy cả một thế giới. Nếu không phải bọn người Tuyên Cổ đang thu liễm, chỉ cần dựa dựa vào một tia khí thế, cũng có thể đưa bọn họ Hồ tộc lên chầu trời.



-Ngươi thân là Cổ Tộc Chí Cao, dĩ nhiên lại nhận một tên Nhân tộc đê tiện làm chủ, quả thật là mối nhục của Cổ Tộc.



-Cmn!



-Đừng đánh.



Vưu giờ này căn bản không có bất kỳ sức phản khán nào. Hắn tuy là Cổ Tộc Chí Cao, nhưng giờ lại phải đối mặt với hai đại Chí Cao, đây quả thực muốn mạng già của hắn mà.




Thời khắc Tuyên Cổ vừa sải bước ra, một cái bóng mờ to lớn trôi nổi sau lưng hắn.



-Chí Cao Pháp Thân.



Khi Vưu nhìn thấy cái bóng kia, vẻ mặt đột nhiên biến đổi, dị thường không dám tin tưởng.



-Không sai, thành tựu tối cao của Cổ Tộc Chí Cao chính là Chí Cao Pháp Thân, mà ngươi mãi mãi không có cách nào ngưng luyện ra.



Một bàn tay to lớn đột nhiên từ trên trời giáng xuống, năm ngón tay giống như năm dãy núi, hợp lại trong nháy mắt, hóa thành lợi trảo, chộp tới bánh xe Luân Hồi.



Xì xì!



Từng dòng khí lưu quấn quanh bánh xe Luân Hồi không ngừng nổ tung, như gặp phải khắc tinh. Trong nháy mắt, hóa thành tro tàn.



-Không thể! Sao có chuyện đó được!



Khi Vưu thấy cảnh này, kinh hãi đến biến sắc, không dám tin.



-Không có gì là không thể! Ngươi mãi mãi cũng không hiểu vì sao Chí Cao được gọi là Chí Cao. Mặc dù, trong vạn năm nay, bản Chí Cao luôn trầm mặc, thế nhưng so với bất kỳ người nào trong các ngươi, ta vẫn tiến bộ lớn hơn.



- Tuyên Cổ ta, chính là Cổ Tộc mạnh nhất.



Ầm ầm!



Một ma trảo che kín bầu trời, tựa như thiên ngoại ác ma giáng lâm. Những Hồ tộc xung quanh nhìn thấy một trảo kia, run lẩy bẩy. Cái hơi thở đó, thật sự quá mạnh mẻ. Dưới cái nhìn của bọn họ, bây giờ chẳng khác gì tận thế.



-Không ngờ Tuyên Cổ lại mạnh như vậy.



Ngay cả Lâm Phàm đều chấn kinh, hắn dù chưa thấy Tuyên Cổ thi triển toàn bộ thực lực, nhưng có thể tưởng tượng ra một ít. Nhưng khi tận mắt chứng kiến Tuyên Cổ bộc phát ra sức chiến đấu thật sự, quả thực biến thái đến cực điểm.



-Không, ngươi là kẻ phản bội, Cổ Tộc không có Chí Cao mạnh đến bực này. Bên dưới Thiên Ý đều là con dân của ngài, ngươi lại dám vọng tưởng lay động Thiên Ý, đây chính là đại nghịch bất đạo, ngươi chết đi cho ta.