Tối Cường Hệ Thống

Chương 81 : Không có đường đi, chỉ có tử chiến

Ngày đăng: 10:06 30/04/20


Dịch & biên: †Ares†



oOo



Trời tốt sầm, tông môn rối loạn.



Lâm Phàm đứng trên tông môn nhìn con đường dẫn xuống chân núi, thấy từng đệ tử mặc y phục Thánh Ma Tông lục tục bỏ đi, lại nhìn cảnh vật thường ngày giờ trống trải xác xơ, cũng có chút buồn bã.



Đại đa số đệ tử đều lựa chọn rời đi, nguyện ý lưu lại không có bao nhiêu.



Quả nhiên tính mạng vẫn là quan trọng nhất.



- Hàn sư huynh.



- Phương sư đệ.



Lúc này, Lâm Phàm nhìn thấy hai vị huynh đệ từng bị mình ‘chỉnh’ vô cùng thảm.



Phương Hàn và Hàn Lục nhìn thấy người gọi mình, khẽ nhíu mày.



- Lâm sư đệ, không định xuống núi sao?



Hàn Lục cười lạnh trong lòng.



- Không xuống, Hàn sư huynh, Phương sư đệ, trước kia đắc tội nhiều, ta lần nữa xin lỗi hai người.



Lâm Phàm chắp tay nói.



- Không có việc gì, đều là chuyện nhỏ, sư huynh không nhỏ mọn như vậy.



Hàn Lục giờ phút này lại càng cười lạnh liên tục, không biết tên khốn khiếp này lại muốn làm gì.



- Huynh có đắc tội ta lúc nào sao?



Phương Hàn hỏi.



Lâm Phàm sửng sốt, tiếp đó cười khoát tay áo:



- Không có, là sư huynh nhớ lầm.



Lâm Phàm tự nhiên muốn bảo trì hình tượng tốt đẹp. Phòng của Phương sư đệ là hắn phá, nhưng Phương sư đệ vẫn không biết, tội gì mình phải thừa nhận.



- Lâm sư đệ, ngày sau có cơ hội sẽ gặp lại.




....



Giờ khắc này triệt để rối loạn, những đệ tử bị bức phải trở lại, từng người hai tay rũ xuống, hai mắt vô thần ngồi dưới đất, giống như đã mất sạch niềm hy vọng.



Phương Hàn cùng Hàn Lục cũng đã trở lại, giờ phút này hai người vẫn còn chưa hết sợ hãi. Những mãnh thú này thật sự quá hung mãnh, căn bản không phải bọn họ có khả năng đối kháng.



Nếu không phải nhanh chân một chút, chỉ sợ đã phải trở thành đồ ăn của đám mãnh thú này.



- Đừng hoảng



Lúc này, một trưởng lão xuất hiện



Thế nhưng hắn cũng bất lực không còn cách nào, bởi vì đám đệ tử đang kinh sợ, sao có thể nghe lọt lời gì vào tai.



Lâm Phàm nhìn đám sư huynh đệ giờ đã tan rã rời rạc như hạt cát thì cũng chỉ biết lắc đầu.



Lần này e rằng khó khăn.



Lâm Phàm ngẩng đầu, nhìn về phía bầu trời đã bắt đầu đổi sắc từ phương xa.



Có lẽ Yến hoàng cùng các tông môn đã tụ tập bên ngoài Thánh Ma Tông.



Chỉ cần đến thời cơ thích hợp, một hồi đại chiến là không thể tránh khỏi.



Lâm Phàm mở ra số liệu bản thân, cẩn thận nhìn.



Một đường tu luyện mà đến, Long Hoàng Phách Thế cùng Vô Tướng Thiên Ma đã song song đạt tới tầng 2, chân nguyên tăng lên năm nghìn.



Sức đánh một trận là có, nhưng chỉ sợ không đủ tư cách.



Chết không đáng sợ, nhưng phải chết có khí khái.



"Vù…"



Một cơn gió rét thấu xương thổi quét qua, Lâm Phàm nhìn phía phương xa, một tia chớp lóe lên làm chói lòa đôi mắt.



- Muốn tới sao?



Lâm Phàm nắm chặt nắm tay, trận ác chiến đầu tiên trong đời tới rồi.



-----oo0oo-----