Tối Cường Hệ Thống
Chương 815 : Một Chưởng Diệt Địch
Ngày đăng: 10:17 30/04/20
- Cái gì?
Sa Kinh Vương nhìn thấy một pháo Cự Sa Thần Chu bị luồng kiếm quang cắt rời, đột nhiên sợ run, không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Nhưng chuyện để hắn càng thêm hoảng sợ còn ở phía sau.
Trên bầu trời đột nhiên bị kéo ra vết nứt khổng lồ, trong vết nứt, một bàn tay khổng lồ từ trên trời giáng xuống, nắm một bầy Cự Sa trong tay, bóp nhẹ một cái, mưa máu bay tán loạn, toàn bộ Cự Sa hóa thành từng mảnh, bay tán loạn trong thiên địa.
- Là ai? Rốt cuộc là ai?
Sa Kinh Vương gầm thét, hắn không ngờ vào thời điểm mấu chốt, dĩ nhiên xảy ra chuyện như thế.
Đệ tử Vân Tông đã làm tốt tâm lý, chuẩn bị chiến đấu đến chết, nhìn thấy một màn trước mắt, hoàn toàn ngây ngốc.
Cái này, cũng quá mạnh đi.
Đồng thời trong lòng mỗi người đều nghi hoặc, người này rốt cuộc là ai?
- Các ngươi muốn diệt tông môn của bạn ta, lá gan đủ lớn đấy.
Một bóng người mặc y phục màu trắng chắp hai tay sau lưng, từ hư không đi ra, thần sắc lạnh nhạt, không để những thứ trước mặt trong lòng.
- Lâm Phàm...
Vân Tông chủ nhìn thấy bóng người kia, kinh ngạc thốt lên, khuôn mặt không dám tin tưởng.
- Đã lâu không gặp Vân Tông chủ, nếu như không phải ngươi hiến tế chính mình, sợ rằng ta cũng không biết Vân Tông gặp chuyện như vậy.
Lâm Phàm nói.
Nếu Vân Tông chủ không hiến tế, coi như Lâm Phàm có thực lực ngập trời cũng không có khả năng cảm ứng được.
Xem ra Cổ Thánh Tế Đàn cũng không phải vô dụng, sau này mình phải nói cho những người quen biết với mình, khi nào gặp phải phiền toái, thì mau mau hiến tế, như vậy thì mình có thể cảm ứng được rồi đến cứu.
Trên dưới Vân Tông có rất ít người biết Lâm Phàm, mấy tên đệ tử không biết đối phương là ai?
Nhưng đối với Hồng Vân tiên tử thì lại quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn.
- Vị cường giả này là ai vậy?
- Đúng đấy, vừa rồi là hắn đã cứu chúng ta phải không? Hình như là người quen của Tông chủ, chẳng lẽ chúng ta được?
- Các ngươi hãy nhớ, hắn là Nhân tộc Đại Đế.
“Keng, chúc mừng thu được Hạ phẩm chí bảo Hải Thần Quyền Trượng.”
...
Vẻn vẹn một chiêu, toàn bộ thiên địa lần nữa khôi phục yên tĩnh.
- Đùng đùng!
Lâm Phàm vỗ tay một cái nhìn Hải Thần Quyền Trượng trong tay, sau đó ném nó vào Động Thiên giao cho Thượng Cổ Đại Yêu.
Ha ha, món đồ chơi này không tồi.
- Cứ như vậy kết thúc sao?
Thời khắc này, tất cả mọi người ngây ngốc, nhân vật cường đại như Sa Kinh Vương, cứ như vậy bị giết?
Đại quân Cự Sa tộc đông đúc, cũng toàn bộ diệt rồi sao?
Không chỉ có các đệ tử Vân Tông chấn kinh, ngay cả tông chủ Vân Tông cũng hoàn toàn trợn tròn mắt.
Hắn thấy những thứ này không khoa học chút nào, thật sự quá giả dối.
Lâm Phàm nhìn mọi người ngây ngẩn, chỉ cười nhẹ một tiếng nói.
- Làm sao vậy? Chẳng lẽ có vấn đề gì?
Vân Tông chủ nuốt một ngụm nước bọt, không dám tin hỏi.
- Tiểu tử ngươi hiện tại mạnh đến mức độ nào rồi?
Vân Tông chủ vẫn còn nhớ, năm đó tiểu tử này rời đi, cũng không có mạnh như vậy.
Nhưng bây giờ nhìn thấy hắn, quả thực bị loá mắt.
Mạnh mẽ, thật sự quá mạnh.
Hay hắn đã là cường giả Thần Thiên Vị tầng mười rồi?
Nhưng một chưởng vừa kia, coi như cường giả Thần Thiên Vị tầng mười cũng không nhất định có thể đỡ được.
- Cũng bình thường thôi, Lâm Phàm lạnh nhạt nói.