Tối Cường Hệ Thống

Chương 848 : Tình Huống Không Ổn

Ngày đăng: 10:18 30/04/20


Người dịch: Sunshine

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào



Nghe con lừa trọc nói xong, Lâm Phàm trầm mặc, không ngờ mấy năm qua lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.



-Thí chủ, mấy năm nay ngươi đi đâu?



Thích Già Tôn Giả tò mò hỏi.



-Chuyện này……



Trong khoảng thời gian ngắn, Lâm Phàm khó không biết trả lời ra sao, chẳng lẽ nói đột nhiên xuất hiện một muội muội, rồi bị nàng ta cưỡi suốt 5 năm?



-Bế quan tu luyện.



Đành phải tìm một cái lí do hợp lí chút trả lời cho qua.



-Thì ra là như vậy, bảo sao mới mấy năm không gặp, thực lực thí chủ ngươi lại càng lợi hại, hóa ra bế quan tu luyện suốt nha.



Thích Già Tôn Giả cảm thán, chẳng trách mấy năm qu, không nghe tý tin gì của Lâm Phàm.



Lâm Phàm giờ thả Gà con từ Động Thiên ra.



-Quác quác!



Giây phút Gà con đi ra liền ngẩng cao đầu, hừ một tiếng.



Thời điểm Thích Già Tôn Giả nhìn thấy Gà con, sắc mặt trở nên vui vẻ hơn:



-Thí chủ, ngươi thật quá tuyệt vời, bần tăng đang sắp chết đói đến nơi rồi, vừa vặn ngươi lấy con này ra làm gà nướng ăn, hì hì.



Gà con đang đứng một bên vặn cổ bẻ eo, hưởng thụ không khí mát mẻ bên ngoài, nghe câu nói này, nhất thời nổi giận, sau đó quay đầu, phẫn nộ nhìn Thích Già Tôn Giả:



-Con lừa trọc, ngươi muốn nướng ai?



Gà con nổi giận, tên trọc này tự nhiên lại muốn nướng mình, thật sự quá ghê tởm.



-Này là chuyện gì a..... gà biết nói?



Thích Già Tôn Giả thấy con gà biết nói, bị dọa cho một trận, điều này thật hiếm thấy nha.



-Chớ ồn ào, đây là Gà con, còn đây là con lừa trọc, các ngươi làm quen nhau đi.



Lâm Phàm can thiệp vào, nói.



-Ha, hóa ra là gà huynh, ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu.



Thích Già Tôn Giả đưa tay ra có ý muốn bắt tay sau đó giảng hòa.



Nhưng Gà con không muốn hòa giải đơn giản như vậy, sau đó nhảy lên một cái, đứng trên cái đầu bóng loáng của Thích Già Tôn Giả.
-Là hắn…là hắn…



Thích Già Tôn Giả nhìn thấy người tới, nhất thời kinh ngạc đến sợ hãi, thốt lên một tiếng.



Nghe tên trọc nói thằng này rất kinh khủng.



-Thích Ca Mâu Ni, ngươi là tội nhân của Phật tộc, hà tất khổ sở chống đối, cùng bản tọa về tây phương cực lạc đi.



Thanh âm Phật Tổ uy nghiêm, chấn động cả vùng trời, thiên địa bắt đầu mơ hồ giống như thế giới Phật giáo, trong đó rồng bay phượng múa, mênh mông rộng lớn cùng trang nghiêm.



-Phóng cái rắm vào mặt mẹ ngươi ấy, theo cái em gái ngươi về tây phương cực lạc ấy.



Thích Già Tôn Giả rít gào, hiện tại có lão ca ở đây, hắn không còn sợ đồ chơi này nữa.



Lúc này Lâm Phàm lại nhìn Thích Già Tôn Giả:



Con lừa trọc, ngươi tên Thích Ca Mâu Ni?



Đúng, đây là tên đầy đủ của ta, bất quá bần tăng vẫn hi vọng thí chủ gọi là Thích Già Tôn Giả.



Thích Già Tôn Giả trả lời.



-Vậy ư…



Lâm Phàm cảm thấy là lạ.



Bất quá hắn thấy, tên Phật Tổ đang lơ lửng kia không đơn giản chút nào.



-Vị thí chủ này, ngươi cùng Phật hữu duyên, có thể tiến vào Phật môn của ta.



Phệt Tổ nhìn Lâm Phàm, lạnh nhạt nói.



-Vào cái em gái ngươi…



Lâm Phàm thật không ngờ tên này vui tính như thế, muốn đưa cả mình về Phật tộc.



-Hừ.



Phật Tổ nghe thế liền nổi giận, một chưởng với sức mạnh mênh mông giáng xuống:



Thí chủ, quay đầu là bờ.



Thí chủ, giao lại cho ngươi….



Thích Già Tôn Giả nhìn tình hình trước mắt, hô to một tiếng, sau đó té thật nhanh.



Chiến đấu ở cấp bậc này, hắn không xen tay vào được, chỉ có thể để Lâm Phàm phát uy.



Còn đối với Lâm Phàm, tên này có chút khó chơi.