Tối Cường Hệ Thống

Chương 896 : Kẻ Thù Tới Cửa Hay Sao?

Ngày đăng: 10:19 30/04/20


Người dịch: Tài

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào



Đại hoàng tử cùng Thương Khuynh Thành trải qua một tháng tĩnh dưỡng, cảm giác đau đớn trên người đã tiêu tán rất nhiều.



Lúc này hai người lại chạm mặt nhau trong một tửu lâu.



- Tên kia đã bị Phụ hoàng ta trấn áp rồi.



Đại hoàng tử vẫn nhớ sự tình một tháng trước, nếu không phải đau quá bất tiện, phải tiếp tục tĩnh dưỡng, sợ rằng hắn đã sớm mang đại quân đi trấn áp tên kia rồi.



Thương Khuynh Thành không nói gì, nhưng ánh mắt vẫn tỏ vẻ giận dữ như cũ, dù cho thời gian trôi qua vẫn không tẩy đi được.



- Ngươi làm sao xác định Phụ hoàng ngươi ra tay rồi?



Thương Khuynh Thành hỏi.



Thương Khuynh Thành cũng chả có bao nhiêu hảm cảm đối với Đại hoàng tử nhưng hiện tại, bọn hắn cũng coi như đồng bệnh tương liên, đều chịu sự dày vò của Lâm Phàm.



- Cái này còn cần hỏi sao? Tôn nghiêm Hoàng thất không thể để một thường dân chà đạp được, coi như hắn có thực lực mạnh mẽ hơn nữa, chẳng lẽ còn đại hơn hoàng quyền hay sao?



Đại hoàng tử tự tin nói.



- Điều này cũng đúng.



Thương Khuynh Thành gật gật đầu, hoàng tử nói vậy có chút đạo lý.



- Ồ, gần đây sao có nhiều ngoại tộc tới đây vậy?



Đại hoàng tử nhìn người đi ngoài đường phố, xuất hiện không ít ngoại tộc, trong những ngoại tộc kia, có một người mặc áo bào đen nhìn qua không bình thường.



- Ha ha, quan tâm chi mấy chuyện cỏn con này! Đi nhìn tên kia xem có bị chỉnh hay chưa đi.



Thương Khuynh Thành nói rằng.



- Điều này cũng đúng, đến nhìn hắn một chút.



Đại hoàng tử nguyên bản muốn đi xem những ngoại tộc kia rốt cuộc tới đây làm gì nhưng vừa nghĩ tới Lâm Phàm, trong lòng tự nhiên bốc lên đoàn lửa giận.



...



Lúc này, Đại hoàng tử và Thương Khuynh Thành lén lén lút lút trốn cách đó không xa nhìn trộm tình huống trong quầy thuốc.



- Ồ, tên kia không có ở đây.



Thương Khuynh Thành lên tiến.



- Hừ, khẳng định do Phụ hoàng ta ra tay, người này còn xuất hiện hay sao chứ.




- U ah, cái mông to lên không ít nha.



Lâm Phàm nhìn chằm chằm cái mông Thương Khuynh Thành, miệng cười tiện tiện.



- Ngươi đừng tới đây...



Bây giờ, Lâm Phàm trong mắt nàng đã trở thành một tên ác ma.



- Khà khà...



- A!



- Cứu mạng a...



Một tiếng kêu rên kinh thiên động địa, làm người ta run như cầy sấy vang lên.



Thời điểm Lâm Phàm giáo huấn hai người này, phương xa có hai bóng người đang đứng chung một chỗ nói chuyện với nhau.



- Ngô hoàng, người trẻ tuổi này quả thật là cường giả tuyệt thế.



Thương gia gia chủ.



- Ừm.



...



Lại một tháng nữa trôi qua.



Lâm Phàm vì muốn mỗi ngày mình không bị tẻ nhạt, nên không để cho Thương Khuynh Thành và Đại hoàng tử chịu loại cảm giác đau đớn kia, mà để cho bọn họ càng chiến càng hăng, mỗi ngày đều lại đây chơi với chính mình, đúng hơn là bị mình đánh cho một trận.



Trong Động Thiên, thương thế của Đại Thánh đã từ từ khôi phục.



Nhưng đẳng cấp Lực Lượng Nguyên Tuyền vẫn chỉ là cấp 2, khoảng cách tới đẳng cấp tiếp theo vẫn còn một chút chênh lệch.



Lâm Phàm tính toán, việc rời Lập Thiên Thành cũng là chuyện sớm muộn.



Sau khi thương thế Đại Thánh khôi phục, chính là lúc hắn chinh chiến.



Lấy tính cách của Đại Thánh, tất nhiên hắn sẽ đi báo thù.



Vù!



Vừa lúc đó, lông mày Lâm Phàm ngưng lại, một đoàn tinh lực che ngợp bầu trời trực tiếp bao phủ Lập Thiên Thành.



Lâm Phàm ngẩng đầu nhìn tới, chỉ thấy trong hư không có một đạo ánh sáng màu đỏ bao phủ Lập Thiên Thành, trên màn ánh đỏ lập loè vô số phù văn giống như một loại trận pháp.



Biển máu ngập trời, một mùi máu tanh phả vào mặt, khiến người ta rất không thoải mái.