Tối Cường Hệ Thống

Chương 924 : Đều Là Bọn Ngốc

Ngày đăng: 10:19 30/04/20


Người dịch: Minh Thư

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào



Đúng như Tiêu Dao công tử nghĩ, Liễu Thanh Sơn đang muốn khích tướng hắn.



Chân Tiên Bảng là bảng danh sách được một vị đại năng giả lập ra trong vô tận đại lục, cho dù là Chân tiên dự bị, khi bảng danh sách câu thông thiên địa cũng có thể nhìn thấu tiềm lực của một người.



Tiêu Dao công tử này trong bảng Chân tiên dự bị xếp hạng mười lăm, thực lực hiển nhiên cường đại hơn rất nhiều so với Liễu Thanh Sơn, tu vi Viễn Cổ cảnh đại viên mãn.



Thực lực của tên thủ lĩnh đi cùng với Địa Uyên Hỏa Thú quả thật rất cường hãn, dù hắn đã sử dụng sở học suốt đời cũng không phải đối thủ của đối phương.



Mà Tiêu Dao công tử xuất hiện, mang đến một chút hy vọng cho Liễu Thanh Sơn, nếu Tiêu Dao công tử này khoanh tay đứng nhìn, sợ rằng hắn cùng các sư đệ đều phải bỏ mạng ở đây.



Liễu Thanh Sơn để ý cái mạng nhỏ của hắn nhất, hắn dù sao là một thiên kiểu của tông môn, sau này tiền đồ vô lượng, nếu như chết trong tay hung vật này, hắn thật sự không cam lòng.



- Liễu Thanh Sơn, cầu xin ta cứu ngươi, bản công tử sẽ cứu ngươi, bằng không, đám người các ngươi cứ chờ đến lúc bị những hung vật này phân thây đi, ta nghĩ cái chết của ngươi sẽ khiến rất nhiều người vui vẻ đó.



Tiêu Dao công tử nhàn nhã nói.



- Ngươi...



Sắc mặt Liễu Thanh Sơn giận dữ, nhưng sau đó lại nhịn xuống, tình huống bây giờ không thích hợp gây hấn với Tiêu Dao công tử.



- Làm sao?



Tiêu Dao công tử xòe quạt giấy trong tay, mặt trên quạt vẽ một bộ giang sơn đồ, khí tức bàng bạc, nhìn qua không tầm thường.



...



Lâm Phàm nhìn tình huống trước mắt, chuyện này có chút phức tạp.



Hắn biết những người này đang đối thoại, nhưng nói cái gì thì hắn nghe không hiểu.



Bất quá, điều khiến Lâm Phàm khiếp sợ chính là tu vi nam tử mặc áo trắng vậy mà đạt đến Viễn Cổ cảnh đại viên mãn.



Chuyện này khiến Lâm Phàm cảm thấy không khoa học.



- Các ngươi, con mẹ nó, có thể nói tiếng người hay không.



Lâm Phàm rít gào.



Nhưng trong mắt đám người Liễu Thanh Sơn, tiếng rít này của hắn lại như tiếng gào của dã thú, hung mãnh dị thường.



Nội tâm Liễu Thanh Sơn cả kinh, giữ được mạng sống không lo không có củi đốt, sỉ nhục hôm nay, ngày sau tái báo.



- Kính xin Tiêu Dao công tử xuất thủ cứu chúng ta!
- Điều đó đương nhiên, sư huynh là tồn tại cỡ nào chứ, là cường giả đứng thứ thứ mười lăm Chân tiên bảng dự bị đó, Liễu Thanh Sơn há lại có thể so sánh.



- Ha ha...



Tiêu Dao công tử nghe mọi người thổi phồng, nhất thời cười lớn, nhưng ngay lúc đó, nụ cười của hắn đột nhiên vụt tắt.



Dung nhan khí độ bất phàm của Tiêu Dao công tử kia đột nhiên thay đổi, trở nên dữ tợn, thân thể như vừa bị thương tổn không thể tránh khỏi nào đó?



Đúng lúc này, chỉ thấy Lâm Phàm đá một cước lên đũng quần Tiêu Dao công tử.



- Tiên sư nó, những người này đến cùng có lai lịch gì, sao lại ngốc đến mức này, dùng một tay lại nghĩ có thể khống chế tiểu gia, còn để tiểu gia đến gần như thế, đây không phải muốn chết sao?



Lâm Phàm không nói hai lời, liền thi triển “Chân Áo Nghĩa Hủy Diệt Chi Cước”, môn tuyệt thế thần công này, không cần biết ngươi là ai, chỉ cần ngươi trúng chiêu, căn bản chính là bị phế.



A!



Tiêu Dao công tử sắc mặt vô cùng dữ tợn, khuôn mặt nguyên bản trắng nõn đột nhiên biến thành màu gan heo, một tiếng kêu thê thảm lan rộng đất trời.



- Sư huynh...



Đông đảo đệ tử kinh hãi biến sắc hô lên.



- Cút ngay.



Lâm Phàm lấy ra Cửu Ngũ Đại Hồng Chuyên sau đó đánh ngất Tiêu Dao công tử, tiện tay ném hắn vào Động Thiên.



Đợi lát nữa, sẽ cẩn thận nghiên cứu người này.



Lâm Phàm nhìn những người trước mắt, khẽ cau mày, thời điểm Lâm Phàm do dự không quyết, những đệ tử này trong nháy mắt ra tay, vô số chiêu thức bắt đầu đánh lên người Lâm Phàm.



Hành động đó hoàn toàn chộc giận Lâm Phàm.



- Mẹ nó, tiểu gia không làm gì các ngươi mà các ngươi còn dám động thủ, đều chết hết cho ta.



Lâm Phàm oanh ra một chưởng đè bẹp tất cả.



Ta mặc các ngươi là ai, dám đụng đến ta, nhất định phải chết.



Ầm!



Nổ tung!



Sương máu bốc lên.



Mà lúc này, đám người Liễu Thanh Sơn cũng hoàn toàn trợn tròn mắt.