Tối Cường Hệ Thống

Chương 946 : Mạnh Mẽ Cướp Đoạt

Ngày đăng: 10:19 30/04/20


Người dịch: Tài

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào



- Ngươi là ai?



Huyết Thiên Tử cả kinh, sắc mặt khẽ biến, hắn không ngờ sẽ có người vô danh phá được chiêu thức của mình.



Người trong Chân Tiên Dự Bị Bảng, hắn đều biết, nhưng người trước mắt này, hắn thật sự không biết.



- Nếu ngươi có thể sống sót từ tay ta, ngươi mới có tư cách để biết.



Lâm Phàm cười lạnh một tiếng.



Viễn Cổ cảnh đại viên mãn, bậc tu vi này không tệ, sau khi giết hắn, kinh nghiệm có thể tăng không ít.



Đây mới là thế giới mình mong muốn.



Huyết Thiên Tử nghe những lời này, lập tức giận dữ, tinh lực ngập trời cuồn cuộn dâng lên, mà bên trong đó, oan hồn kêu rên, dù dính vào một chút thôi, thì da dẻ sẽ thối rữa, coi như Viễn Cổ cảnh đại viên mãn, cũng không chống đỡ được.



- Ngươi cho rằng phá được một đao của bản Thiên Tử, đã có thể giết chết được bản Thiên Tử sao? Quả thực mơ mộng hão huyền.



Huyết Thiên Tử chợt quát một tiếng, huyết quang bạo phát, so với lúc trước, càng thêm cuồng bạo trực tiếp quét tới.



Huyết Thiên Tử là thiên kiêu của Huyết Ma Tông, vẫn xông xáo bên ngoài giết chết vô số sinh linh, cướp đoạt tinh huyết bọn họ để cung cấp cho Xích Huyết Ma Đao.



Huống hồ, chuôi ma đao này chính là bảo bối mà Huyết Ma Tông luyện chế vì Huyết Thiên Tử hắn, tập hợp vô số thần vật, cuối cùng luyện thành, khi ma đao này xuất hiện, cũng lúc tai kiếp bắt đầu.



Ngay từ lúc thành hình, ma đao này đã là chí bảo, còn cường hãn hơn rất nhiều so với các chí bảo khác.



Mà qua nhiều năm nỗ lực, Huyết Thiên Tử cũng sắp thăng Xích Huyết Ma Đao lên tuyệt phẩm chí bảo.



Một đao hào quang đỏ sậm, soi sáng thiên địa.



Huyết khí sôi trào, khiến người ta run như cầy sấy, không dám chống đối.



Nhưng đối với Lâm Phàm, Huyết Thiên Tử này chỉ là một gà.



Vừa sải bước ra.



Tung luôn một chưởng.



Ầm!



Ánh đao màu máu tiêu tan.



- Ngươi…



Huyết Thiên Tử kinh hãi, cả người run lên, ma công vận chuyển, Ma khí ngập trời chợt bộc phát.



Lại tiến thêm một bước.




Kiếm Phong Trần quát nạt.



Sắc mặt Linh Võ Tôn hơi đổi, hiển nhiên có chút không vui. Những đệ tử nội môn này dám cả gan lừa gạt hắn, nghe mà cảm thấy phẫn nộ.



Giờ khắc này, Lâm Phàm đi lên trước, lấy Xích Huyết Ma Đao từ trong tay Binh Lâm Hành ra.



- Các ngươi muốn làm gì? Coi như ta nhặt được chuôi ma đao này, cũng chả có quan hệ gì tới các ngươi cả?



Lâm Phàm ghét nhất có người giả vờ cool trước mặt mình.



Cái gì mà, Thần tử? Ông đây không muốn phí lời, trực tiếp đánh hắn tàn phế.



- Làm càn…



Kiếm Phong Trần nhất thời nổi giận, vừa muốn ra tay, lại bị Linh Võ Tôn cản lại, sau đó một tay chỉ Lâm Phàm, sắc mặt lạnh lùng.



- Ngươi là người nào?



Mà lúc này, Tô Hồng Trần lặng lẽ kéo vạt áo Lâm Phàm, ám chỉ hắn không nên vọng động.



- Lâm Phàm.



Lâm Phàm cười yếu ớt một tiếng, sau đó nhìn vào thẳng hư không nói.



- Xích Huyết Ma Đao này là bảo bối của Huyết Thiên Tử, các ngươi có thể có được nó, hiển nhiên là do Huyết Thiên Tử bố trí gài bẫy, cho nên, vì an toàn của tông môn, các ngươi nhất định phải giao Ma Đao ra đây, để ta giao lại cho tông môn, mà các ngươi có công giao nộp bảo vật, sẽ được thưởng mười vạn điểm cống hiến.



Linh Võ Tôn nói.



- Bố cái gì mà trí, Huyết Thiên Tử đã bị ta giết rồi, còn gài bẫy kiểu gì được.



Lâm Phàm nói, sau đó trực tiếp xoay người, hắn không muốn phí lời cùng đám trẻ trâu này.



- Đi, chúng ta tiếp tục đi sâu vào.



- Hừ!



Sắc mặt Linh Võ Tôn phát lạnh, một chỉ điểm ra, trấn áp về hướng Lâm Phàm mà.



- Phạm thượng, không biết hối cải, nên bị trừng phạt.



- Lâm sư đệ, cẩn thận.



Tô Hồng Trần kinh hãi, nàng không ngờ Linh Võ Tôn lại động thủ.



Nàng biết Xích Huyết Ma Đao này là tuyệt phẩm chí bảo chân chính, coi như Thần tử, cũng không cưỡng chế được sự mê hoặc của nó.



Mà bây giờ, Linh Võ Tôn lại muốn cưỡng đoạt.



- Muốn chết.