Tối Cường Hệ Thống

Chương 965 : Ma Tôn, Chịu Chết Đi!

Ngày đăng: 10:20 30/04/20


Người dịch: Tài

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào



Cô em xinh tươi mộng nước như thế mà nói giết là giết, hai người có chút đau lòng, để làm hầu gái ấm giường không tốt, haiz.



Thu Trảm Ngư thương lượng nói.



- Đại ca, sau này chúng ta có thể thương hoa tiếc ngọc một chút được không.



- Đúng đấy, đúng đấy, cô em này thật sự rất đáng yêu.



Đầu Nấm Kim Châm gật gật như con lật đật không có điểm dừng, nói ra.



- Các ngươi dù chết cũng phải chết trên người nữ nhân à? Đừng nhảm nữa, lát nữa theo ta vào lòng đất, các ngươi ở một bên nhìn, khi cơ hội đến thì lập tức ra tay, nghe chưa?



Tâm tình Lâm Phàm hiện đang rất kích động, ngay phía dưới này vậy mà có một vị Ma tôn đang bị thương nặng.



Nghe danh hiệu đã biết đối phương rất khủng khiếp rồi, tuyệt đối không phải hạng người bình thường.



- Đại ca, yên tâm đi, chúng ta làm mấy chuyện này rất nhuần nhuyễn.



Hai người gật đầu, nghĩ đến việc sắp làm, họ cảm thấy có chút khẩn trương.



Không biết Ma tôn này có lai lịch thế nào, dáng dấp rất xấu hay vô cùng xinh đẹp nữa.



Có đại ca ở đây, bọn họ không hề sợ hãi chút nào.



Vực sâu vạn trượng, ngẫm lại có chút doạ người, chỉ có đại ma đầu mới đến vực sâu vạn trượng dưới lòng đất thế thôi.



Tiên Thiên Ngũ Hành, đã sớm được Lâm Phàm khống chế, hắn nắm giữ vô cùng thông thạo, đại địa cứng rắn dưới chấn động của pháp lực, giống như mặt nước, bề mặt toả ra một vòng lại một vòng gợn sóng.



- Đi!



Lâm Phàm mang hai người tiến vào lòng đất, thân thể Lâm Phàm còn chưa chạm đến nham thạch, nó đã mềm nhũn ra.



- Đây là thần thông gì, sao cường hãn vậy, đại ca?



Thu Trảm Ngư kinh ngạc nhìn, sau đó sắc mặt vui vẻ hỏi.



- Nếu chúng ta biết thần thông bực này, sau này không sợ người ta đuổi giết nữa.



- Đây không phải thần thông, mà là lực lượng của Tiên Thiên Ngũ Hành, muốn chui xuống đất, chỉ cần nắm giữ Tiên Thiên Chi Thổ là được.



Lâm Phàm cười nói, Tiên Thiên Ngũ Hành rất khó tìm nha.



- A! Khó như vậy ư.



Thu Trảm Ngư kinh ngạc thốt.




Người nam tử này mặc áo bào đen, mặt trên có từng đạo pháp tắc bị gãy lìa quấn quanh, đám sương mù máu không ngừng sôi trào, sau đó hóa thành vô số tinh quang tiêu tan.



Những huyết vụ này chính là tinh huyết.



Nhiều tinh huyết như vậy, không biết đã giết chết bao nhiêu nhân tài mới có thể tạo thành a.



Nhưng để Lâm Phàm chú ý nhất chính là, tu vi Ma tôn lúc này còn được mấy phần.



Thời điểm Lâm Phàm phóng tầm mắt nhìn, triệt để ngây ngẩn cả người.



Huyền tiên?



Lâm Phàm cứ ngỡ mình nhìn lầm, nên cố gắng chớp chớp mắt nhìn lại lần nữa, nhưng sự thật vẫn vậy.



Hắn đúng thật là Huyền tiên.



- Các ngươi nói phía trên Chân tiên cảnh là cảnh giới gì?



Lâm Phàm hỏi.



- Đại ca, không phải Huyền tiên à?



Nấm Kim Châm kinh ngạc nói ra, không phải đại ca là Thần tử của tông môn sao, sao lại không biết mấy cảnh giới này.



- Vậy các ngươi nói xem, nếu như một nhân vật bị thương thật nặng, nhưng vẫn có tu vi Huyền tiên xuất hiện trước mặt chúng ta, các ngươi nói, chúng ta chỉnh hắn thế nào đây?



Lâm Phàm hỏi lần nữa.



Thu Trảm Ngư cùng Nấm Kim Châm nghe nói như thế, không chút do dự trả lời.



- Vậy nên tiếp tục làm, một Huyền tiên bị thương nặng, cũng chỉ bộc phát ra thực lực như Chân tiên thôi.



- Hơn nữa, đại ca ngươi cũng có thực lực Chân tiên cảnh, đúng không? Mà chúng ta ở đây có ba người?



- Ồ, đại ca ngươi nói người đó là tên Ma tôn kia à?



Lâm Phàm gật đầu, sau đó cười lạnh một tiếng nói.



- Đi, chúng ta quang minh chính đại ra đánh cướp.



- Được rồi, thích thì nhích thôi.



Hai người Thu Trảm Ngư nở nụ cười tràn đầy tự tin.



- Ma tôn, ngươi làm cái quái gì vậy? Mau mau ra đây chịu chết.



Lâm Phàm cất cao giọng quát.