Tối Cường Hệ Thống

Chương 978 : Người Mình, Đừng Động Thủ

Ngày đăng: 10:20 30/04/20


Người dịch: Tài

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào



- Đại ca, chúng ta đi đến đâu rồi?



Thu Trảm Ngư hỏi.



Phi hành liên tục mấy ngày, đã cách Hoàng Thiên Thành rất xa rồi, nếu tìm kiếm lung tung không có mục đích, không biết khi nào mới tìm được.



- Không vội, nên có thì sẽ có, ta cũng không tin không gặp được.



Lâm Phàm nói.



Vô Tận đại lục thật sự quá lớn, nhiều ngày như vậy, ngay cả một bóng ma cũng không gặp được.



- Ồ, phía trước có người.



Đôi mắt Nấm Kim Châm luôn tinh tường nhất, sớm phát hiện phía trước có một đám người.



Lâm Phàm nhất thời vui vẻ, sau đó nhìn qua.



- Những người này có chút âm tà, dường như người của Ma Tông.



- Ta biết, đây là người của Tiên Thiên Ma Phủ.



Thu Trảm Ngư nói.



- Sao ngươi biết?



Lâm Phàm kinh ngạc hỏi.



- Ta đã từng thấy người Tiên Thiên Ma Phủ, quần áo của bọn họ chính là như thế này, người của Tiên Thiên Ma Phủ đều rất khủng bố, thủ đoạn tàn nhẫn, nếu như ai rơi vào tay bọn họ, chắc chắn sống không bằng chết.



Thu Trảm Ngư nói.



Lâm Phàm có biết Tiên Thiên Ma Phủ, cũng là một tông môn cường đại trên Vô Tận đại lục.



Chín tông, Lục phủ, ba động, bảy mươi hai phái.



Đây đều là những thế lực cường đại nổi danh trong Vô Tận đại lục, đặc biệt là người lãnh đạo những thế lực này, thực lực họ càng cực kỳ kinh khủng.



Lâm Phàm không biết bọn họ đang làm gì, nhưng nhất định đã có chuyện gì đó, nếu không cũng sẽ không tụ tập ở đây.



Xèo!



Lúc này, từ nơi chân trời lại xuất hiện mấy bóng người, những người này đều có ma khí ngút trời, tuy không phải người của Tiên Thiên Ma Phủ, sau khi nghe những lời đối thoại của bọn họ, Lâm Phàm rốt cuộc đã hiểu chuyện gì đang xảy ra.




- Tốt lắm.



Nam tử cười khẽ, sau đó quay đầu.



Lâm Phàm nhìn phía trước chỉ có một mình hắn, khi nam tử kia vừa chuẩn bị đi vào, Lâm Phàm cầm một viên gạch đánh hắn bất tỉnh, sau đó triệu hồi Thu Trảm Ngư và Nấm Kim Châm.



- Đại ca, tuy đan dược rất tốt, nhưng bọn ta bị đâm thật sự rất đau a.



Thu Trảm Ngư nói.



- Được rồi, không nên phí lời nữa, mau mau hành động.



Lâm Phàm nói xong trực tiếp soát người, nếu như không tìm ra đồ vật gì trên người tên này, thì sẽ độ hóa hắn, nhìn xem có quỷ kế gì hay không.



Lúc này, Lâm Phàm phát hiện trong nhẫn trữ vật đối phương có một hạt hình cầu màu đen, hình cầu này chỉ lớn cỡ bằng nắm đấm, nhưng trong đó lại tích lũy không ít khí tức u ám.



Khí tức này có liên hệ rất lớn với những gợn sóng trong không khí kia, dường như phải có vật này mới có thể đi vào.



Lâm Phàm nhấc tên này lên rồi ném vào gợn sóng trong hư không.



Cách cách!



Điều khiến Lâm Phàm teo dái xảy ra, nam tử vừa va chạm với những gợn sóng liền bị xoắn thành từng mảnh nhỏ.



Khủng bố!



Thật kinh khủng.



Thời khắc này, Lâm Phàm đã hiểu.



Muốn vào được, phải nhờ vào thứ đồ chơi này.



Vậy Thu Trảm Ngư và Nấm Kim Châm không vào được, xem ra chỉ có mình mới có thể đi vào.



- Hai người các ngươi nghe đây, dùng Thiên La Địa Võng niêm phong lại lối vào, chờ bọn họ sa lưới.



Lâm Phàm nói.



- Đại ca yên tâm đi, chúng ta làm việc ngươi rất cẩn thận, loại việc ôm cây đợi thỏ này bọn ta am hiểu nhất.



Thu Trảm Ngư nói như đinh đóng cột.



Lâm Phàm hài lòng gật đầu, lần này, một tên cũng không tha.



Sau đó, hắn không chút do dự bước vào gợn sóng, thân thể dần biến mất.