Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Chương 3114 : Kẻ ám sát (thượng)

Ngày đăng: 16:43 18/04/20


Trước đó Lý Tưởng có log acc giúp Tần Dạ đi phụ bản nên lúc rời mạng cũng để Thất Dạ Tuyết đứng ở ngay cổng phụ bản 45 cấp Luận Kiếm Phong, còn Thiếu Lâm của Lý Tưởng thì bị lò luyện vứt ở tuốt bên Tần Châu.



Sau khi vào chung một đội chỉ cần rê chuột lên ava của đội hữu là có thể thấy được vị trí của nhau, Tần Dạ thấy Lý Tưởng đang ở bên kia liền nói "Để tôi sang Tần Châu tìm cậu."



Tần Châu là bản đồ lớn, quái cùng nhiệm vụ thích hợp với các người chơi ở cấp độ 45 đến 55, nơi này bao gồm chủ thành Tần Châu cùng với bốn khu "train kinh nghiệm" lớn ở các vùng ngoại thành.



Sau 45 cấp ngoại trừ làm nhiệm vụ cùng đánh phụ bản có thể đạt được kinh nghiệm ra còn một phương thức thăng cấp khác nữa, chính là tổ đội train quái dã ngoại, nói nôm na là tìm một khu vực mà tốc độ quái xuất hiện mới nhanh hơn bình thường lập một đội đánh quái để cày kinh nghiệm, cách này thăng cấp tiện lại gọn, không cần chạy khắp nơi làm nhiệm vụ, cũng không sợ bị boss diệt đoàn đến dục tiên dục tử như trong phụ bản, chỉ cần cắm acc đánh quái dã ngoại, thoải mái cực.



Bốn khu ngoại thành Tần Châu chính là bốn khu vực "hoàng kim" thăng cấp dã ngoại, tập trung khá nhiều đoàn train cấp treo máy.



Phương pháp đánh quái farm kinh nghiệm này tuy tiện lợi nhưng lại rất chậm, bởi vì một con quái cho kinh nghiệm rất ít, chỉ thích hợp với những kẻ lười cùng mấy lò luyện quy mô lớn.



Tài khoản của cả đám hiện đã giao cho lò luyện "Cứ như bay" thăng cấp hộ, khu kinh nghiệm hoàng kim ở bên đây chính là điểm treo máy của lò luyện này, liếc mắt một cái liền thấy trong đoàn có đủ mấy cái tên quen thuộc, Lưu Danh Bách Thế, Mê Vụ Chiểu Trạch, Cá Bơi Bơi Trong Nước...



Lý Tưởng bảo onl làm nhiệm vụ cùng Tần Dạ, nên nhắn tin nói với lò luyện một tiếng, bảo bọn họ rời mạng sau đó đăng nhập tổ đội với Tần Dạ.



Tần Dạ cưỡi hãn huyết bảo mã chạy tới chỗ của Lý Tưởng, cả con ngựa toàn thân lửa đỏ bốn vó như bay cực kỳ cường hãn, đi tới đâu cũng khiến người bên đường phải ghé mắt nhìn một cái.



Lý Tưởng thấy một đốm màu đỏ chói mắt từ xa phóng tới, lập tức chạy lên đón, đánh chữ nói trên kênh đội ngũ "Hôm nay có thời gian rảnh lên mạng?"



Tần Dạ nói "Mới thi đấu xong, xả hơi một đêm."



Lý Tưởng vui vẻ nói "Vậy tối nay tham gia hoạt động chung với cả đám hen?"



Tần Dạ nói "Ừ."



Lý Tưởng cân nhắc một chút, mới đề nghị "Mấy người kia chắc đang bận gì đó chưa về, hay là chúng ta đi làm nhiệm vụ bên bản đồ Tần Châu trước đi?"



"Ừ." Tần Dạ gật đầu đồng ý.



Nói xong liền gửi lời mời cùng kỵ, nắm tay kéo đại sư nhảy phắt lên ngựa, một tay kéo mạnh dây cương, con ngựa liền xoay người lao vút đi.



Thời tiết chợt biến đổi, khắp bản đồ Tần Châu trời đổ mưa rào tí tách tí tách... Tần Châu nằm cạnh Giang Nam, nên cảnh sắc cả vùng cũng mang theo hơi thở đặc trưng của vùng sông nước Giang Nam, phóng mắt nhìn nơi nơi đều là tiểu kiểu lưu thủy cùng đình đài lâu tạ, chìm lắng trong màn mưa phùn lất phất càng hiển nét cổ xưa phong vận tràn đầy tình thi ý họa...



Hai người cùng cưỡi trên hãn huyết bảo mã chạy về phía trước, Tần Dạ nắm dây cương điều khiển hướng ngựa phi, đại sư Lý Tưởng ngồi sau vòng tay nhẹ nhàng ôm Nga My vào lòng... Bốn bề bị mưa phùn mênh mông bao phủ, cảnh đẹp hai bên nhanh chóng thoảng qua trong tầm mắt, vó ngựa giẫm đạp khiến bọt nước bắn lên tung tóe từng hồi...



Cảm giác cưỡi ngựa chạy nhanh trong game sảng khoái cực kỳ, lại thêm cảnh vật hai bên đường vô cùng xinh đẹp, trong không khí an bình tĩnh lặng, bên tai văng vẳng tiếng nhạc du dương hòa cùng âm thanh vó ngựa gõ lộp cộp trên mặt đường đi, một đường chạy tới, Lý Tưởng cảm giác tiếng tim đập của mình tựa như đang dần dần hòa làm một với tiếng vó ngựa vang, thình thịch, thình thịch... cứ nảy lên liên hồi trong lồng ngực.



Trong đầu cậu bỗng dưng nảy ra một ý nghĩ kỳ quái—— nếu NPC bọn họ cần tìm cách xa thêm một chút nữa thì hay biết mấy...



Tốt nhất là ở xa vô tận, như vậy bọn họ có thể tiếp tục cùng nhau cưỡi ngựa chạy như vậy...



Tần Dạ bình thường rất bận rộn, hiếm lắm mới đăng nhập tài khoản này, thời gian cùng Tần Dạ ở riêng với nhau lại thiếu tới mức đáng thương, nhiệm vụ vợ chồng thường đều là do Lý Tưởng một mình mở hai acc để làm. Hôm nay đúng dịp Tần Dạ rảnh rỗi lên mạng, đám người Lưu Xuyên lại không ai onl, hai người cùng nhau cưỡi ngựa chạy xuyên qua gần nửa bản đồ Tần Châu, trời tuy mưa nhưng tâm trạng Lý Tưởng lại sáng lạn tựa như trời quang ngàn dặm...



Có lẽ vì Tần Dạ là thần tượng của cậu nhỉ? Chỉ cần được cùng Tần Dạ thì dù làm bất cứ chuyện gì, cậu cũng cảm thấy vui vẻ đến cực kỳ...



Tần Dạ luôn thích làm mọi thứ nhanh chóng lẹ làng, nên không mất bao lâu liền tìm được NPC bắt đầu nhiệm vụ, cũng nhận luôn nhiệm vụ chủ tuyến hồi một ở Tần Châu.



Mỗi bản đồ lớn trong Võ Lâm đầu có một nhiệm vụ chủ tuyến với nội dung riêng biệt rõ ràng, các NPC giao nhiệm vụ chính trên đỉnh đầu sẽ được biểu hiện dấu chấm hỏi vàng, phần thưởng kinh nghiệm của nhiệm vụ chủ tuyến là nhiều nhất. Ngoại trừ này ra thì chung quanh còn có nhiều NPC với dấu chấm hỏi màu bạc trên đầu, đại biểu đây là các nhiệm vụ chi nhánh không bắt buộc, làm hay không là do người chơi tự chọn lựa.



Vừa lúc hôm nay Tần Dạ rảnh rỗi, liền nhận hết cả nhiệm vụ chủ tuyến lẫn chi nhánh, hai người bắt đầu làm cái nhiệm vụ đầu tiên..




Trong game chỉ có khi nào bị người khác cưỡng ép khai cừu sát bị giết chết, hệ thống mới thông báo trên kênh hảo hữu như vậy.



Acc của Lưu Xuyên với Trạch Văn cũng bị giết? Mấu chốt là hiện tại Lưu Xuyên với Trạch Văn đang đi nhận mắt kính, vẫn chưa trở lại, tài khoản của cả hai người họ không phải chính chủ đang onl mà là người của lò luyện treo máy đoàn dã ngoại, treo máy cũng bị giết... thù hận sâu cỡ nào mà giết lấy không tha như vậy?



Lý Tưởng cau mày nói "Đây rõ ràng là đang nhắm vào đội cố định của cả bọn rồi còn gì!? Lưu Xuyên rốt cuộc kéo cừu ở đâu mà nhiều vậy? Cả đội ai cũng bị giết?



Tần Dạ nói "Đợi cậu ta trở về rồi hỏi xem có chuyện gì xảy ra."



Lúc này, tin Lưu Danh Bách Thế bị cừu sát cũng đồng thời xuất hiện trên kênh hảo hữu của các hội trưởng công hội.



Bọn họ vừa thấy tin này liền hoảng sợ, nhất là hội trưởng Đoạn trường thảo công hội Thất tinh thảo, vừa nhìn thấy lập tức pm cho Lưu Xuyên "Huynh đệ, bị ai giết vậy?"



"Cày cấp thuê!!" Phụ trách treo acc gào thét vào mặt Đoạn trường thảo.



Lúc này anh chàng phụ trách cày cấp dùm đám người Lưu Xuyên thực sự rất muốn ói ra máu—— anh mày một lúc mở mấy cái máy tính treo máy farm kinh nghiệm dùm tụi bây đã đủ mệt rồi, chỉ muốn mọc thêm mấy cái tay cái chân cho đủ dùng thôi, vậy mà còn gặp loại chuyện khốn nạn như kẻ thù tìm tới tận nơi đánh chết này!!



***



Lưu Xuyên đang đứng trong tiệm lấy mắt kính với Ngô Trạch Văn, bất thình lình hắt xì một cái rõ to. Anh sờ sờ mũi, quay sang ngó Ngô Trạch Văn một cái.



Mắt kính đặt hàng ngày hôm qua đã có hàng, Ngô Trạch Văn thử đeo lên, gọng kính là Lưu Xuyên chọn giúp cậu, gọng ngoài thuần màu đen càng làm nổi bật làn da trắng nõn của Trạch Văn, nam sinh bộ dạng văn nhã thanh tú nhìn mà mát con mắt hà.



Lưu Xuyên cười tủm tỉm "Rất được, đeo thấy có mỏi mắt không?"



Ngô Trạch Văn đưa tay dụi mắt "Có hơi hoa mắt tí."



Chủ tiệm nhiệt tình nghe vậy liền giải thích "Đeo mắt kính mới là vậy đó, ban đầu sẽ cảm thấy hơi hoa mắt tí, tốt nhất đợi tới sáng mai tỉnh dậy rồi hãy đeo, một hai ngày sẽ quen."



Ngô Trạch Văn gật đầu "Ừm, cảm ơn ông chủ."



Nói xong liền đi sang quầy tính tiền.



Cũng ngay lúc này Lưu Xuyên nhận được tin nhắn của anh chàng luyện cấp thay——



"Bồ tèo, kẻ thù của ông tìm tới tận cửa kia, đám bạn của ông đều bị giết hết rồi, có tính lên mạng giải quyết ân oán tình cừu giải quyết không? Nếu không cứ vậy tội cho tụi tui lắm, cả ngày đều bị giết tới giết lui, kinh nghiệm vất vả lắm mới lên được xíu chết một lần là tuột cái vèo, kinh nghiệm cả chiều hôm nay chết một lần như vậy mất sạch rồi đó."



Lưu Xuyên ngạc nhiên "Kẻ thù? Tôi có kẻ thù hồi nào vậy?"



Đối phương trả lời "Một đứa tên Đường bất suất với một đứa tên Đường bất lý, hai nó vừa xuất hiện liền nhào tới giết Đường Môn với Ngũ Độc, còn cái Cá Bơi Bơi gì nữa, mới nãy rời đội xong cũng bị người ta giết."



Lưu Xuyên khẽ nhíu mày, trả lời "Ok tôi hiểu rồi, bên các cậu rời mạng hết đi, để tôi xử lý."



Ngô Trạch Văn trả tiền xong quay trở lại, thấy Lưu Xuyên nhăn mặt nhăn mày liền quan tâm hỏi "Xảy ra chuyện gì à?"



Lưu Xuyên gật đầu "Chúng ta trước về ký túc xá đi, trong game xảy ra chuyện."



Ngô Trạch Văn hỏi "Nghiêm trọng lắm à?"



Lưu Xuyên cười nói "Nghe bảo có người ám sát chúng ta, tôi thật muốn xem xem đứa nào to gan tới vậy!"