Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Chương 19 : Bái sư

Ngày đăng: 16:41 18/04/20


Sắc mặt của Lý Tưởng rất là khó coi.



Tên Thiếu Lâm "Rồi sau đó" này căn bản là "đè" Đường Môn của mình nằm vật dưới đất rồi đánh tới tấp, bản thân lại không có cách nào đánh trả, mỗi lần vừa muốn ra kỹ năng, đối phương giống như đều đoán được mà ra tay ngắt kỹ năng của mình; mỗi lần muốn dùng khinh công bỏ trốn, đối phương đều có thể bằng một trò Long trảo thủ kéo Đường Môn tới trước mặt, lại đánh...



Đánh không lại, trốn cũng không xong, quả thực khiến người ta tuyệt vọng.



Rồi sau đó? Sau đó sẽ không có sau đó...



Thời gian chấm dứt chiến đấu càng lúc càng ngắn lại, càng về sau cơ hồ đều là một bộ liên chiêu miểu sát, 15s đã chết.



Lý Tưởng bị đánh tới mức muốn khóc!



Bồ tèo, chừa chút mặt mũi được không? Ngươi coi ta là quái trong game sao, đánh hăng vậy?



Tần Dạ quả thực coi Lý Tưởng như quái trong game mà đánh, đánh tới tận giờ, anh còn vừa một bên đánh một bên ngáp dài.



Rất là nhàm chán, vốn tưởng bao cát Lưu Xuyên đá tới ít nhất cũng có chút thú vị chứ, kết quả là một tên gà xem Đường Môn như cận chiến xông tới xông lui rối tù mù — quả thực là cực phẩm trong đám gà, anh hùng trong đám ngu xuẩn.



Cũng khó cho người này, ăn hành nhiều trận như vậy mà vẫn sôi nổi hoạt bát, một lần rồi lại một lần bật dậy chịu chết.



Ngay tại Lý Tưởng một lần nữa đứng dậy chịu chết, Tần Dạ mất hết kiên nhẫn, dứt khoát đánh chữ nói "Ngươi cảm thấy bản thân mình có cửa thắng?"



Lý Tưởng "..."



"Ngay cả mình vì sao thua cũng không biết, còn muốn tiếp tục đánh? Lại đánh một ngàn ván nữa ngươi vẫn là thua thôi, đừng phí thời gian."



Lý Tưởng "..."



Quả nhiên, không hổ danh là độc miệng nữ vương Tần Dạ, nói chuyện cũng là loại phong cách cực kỳ bén nhọn "nhất châm kiến huyết" đâm thủng trái tim bé nhỏ của ngươi...



Lưu Xuyên là kẻ đưa bao cát Lý Tưởng cho Tần Dạ hành, thân là người khởi xướng, lúc này lại vẻ mặt vô tội khoanh tay đứng cạnh vừa cười tủm tỉm vừa xem kịch hay.



Ngô Trạch Văn vẫn luôn bàng quan nãy giờ bình tĩnh phân tích "Đừng đánh nữa Lý Tưởng, người này lợi hại hơn cậu. Thời gian đánh thắng càng lúc càng rút ngắn lại, chứng tỏ người này mấy ván trước không có dùng hết toàn lực."



Lý Tưởng quả thực khóc không ra nước mắt!



Học bá Ngô Trạch Văn cũng là một loại cao thủ bổ thêm đao, còn là cái kiểu thiên nhiên ngốc nữa, loại là không biết những lời vô tình của mình là đang "bổ đao".



Cậu chỉ là dùng số liệu phân tích chênh lệch giữa hai người...



Nhưng chính là bởi vì số liệu đơn giản lại trực tiếp kia, mới khiến người ta tuyệt vọng!



Tần Dạ khó được đánh một lần nhiều chữ "Đường Môn mỗi cái kỹ năng thời gian cd ngươi đều nhớ hết không? Mỗi kỹ năng phải như thế nào nối tiếp với kỹ năng khác mới có thể cam đoan công kích liên tục hiệu quả nhất có tính toán quá không? Ra liên chiêu như thế nào mới có thể tạo thành sát thương lớn nhất có biết không?"



Lý Tưởng "..."



Lý Tưởng bị lời này nói khiến xấu hổ đỏ cả mặt, cũng không dám ngẩng đầu nhìn Lưu Xuyên cùng Ngô Trạch Văn ngồi cạnh.




Bản đổi mới quy mô lớn như vậy, đủ khiến cho toàn thể các game thủ nhiệt huyết sôi trào!



Lý Tưởng nhịn không được quay đầu lại nói "Lần này bản đổi mới tư liệu nhiều quá trời luôn, Trạch Văn, hay là chúng ta qua server mới chơi đi? Coi như bắt đầu lại từ đầu, có thể từ từ thăng cấp, vừa thăng cấp vừa tìm hiểu học hỏi!"



Lúc nãy Ngô Trạch Văn ngồi xem Lý Tưởng với Tần Dạ pk rất là nghiêm túc, vừa nghiêm túc vừa thật lòng, chăm chú nhìn vào màn hình máy tính không hề dời mắt, tinh thần nghiên cứu của trường phái học thuật quả thực làm người ta bái phục sát đất.



Nghe Lý Tưởng nói như vậy, Ngô Trạch Văn liền gật đầu "Ừ, tôi cũng chơi server mới."



Lý Tưởng hỏi "Ông đã quyết định chơi phái nào chưa?"



Ngô Trạch Văn nói "Tôi cảm thấy Ngũ Độc rất được, có thể gọi ra các loại pet độc tính, khá thú vị."



"Ngũ Độc? Gọi pet?" Lý Tưởng nghe mà hoảng hồn "Ông đang nói là Ngũ Độc cổ sư dùng cổ thuật Miêu Cương là chủ đó hả? Trạch Văn a, ông tuyệt đối đừng nên chơi lưu phái này, lưu phái này đi theo đường khống chế triệu hồi, nói cách khác là ông phải khống chế cách di chuyển của chính mình, còn phải phân tâm khống chế luôn cả pet của mình nữa! Mới bắt đầu chơi đừng chọn cái này, nhất tâm nhị dụng đó, khó lắm!



Lưu Xuyên "..."



Không biết tốc độ tay của Ngô Trạch Văn là bao nhiêu mà dám hùng hồn nói mấy lời này?



Ngô Trạch Văn chính là dương cầm cấp diễn tấu, tay trái tay phải tách ra nhất tâm nhị dụng đơn giản như ăn kẹo ấy...



May là Ngô Trạch Văn thuộc loại có chủ kiến, không bị lời khuyên của Lý Tưởng làm cho dao động, ngược lại nhìn Lưu Xuyên, nghiêm túc hỏi "Lưu Xuyên, anh cảm thấy tốc độ tay của tôi chơi Ngũ Độc được không? Tôi chưa từng chơi game, không hiểu rõ quy tắc lắm."



Lưu Xuyên cười, ánh mắt mang theo cổ vũ "Có thể thử mà, tốc độ tay của cậu như vậy là đủ rồi."



Ngô Trạch Văn gật đầu "Ừm, vậy tôi trở về kiếm công lược nhìn xem, chờ đến ngày 6 tôi cũng sẽ đăng ký server mới."



Ngô Trạch Văn nói xong, chuẩn bị xoay người rời đi.



Lý Tưởng ở sau lưng gọi với theo "Trạch Văn, ông thật sự tính chơi Ngũ Độc đó hả? Phái độc trùng phức tạp lắm, khó chơi lắm đó!"



Ngô Trạch Văn quay đầu lại, đưa tay đẩy kính mắt "Tôi thích mang theo pet, cảm giác rất thú vị."



Lý Tưởng "..."



Lý Tưởng bị lời này làm cho nghẹn họng.



Ngô Trạch Văn trước giờ rất ít khi nhiều lời, nhưng lại là một người rất có chủ kiến, quyết định đã làm ra rồi tuyệt đối sẽ không thay đổi.



Cậu ta bảo thích Ngũ Độc...



Lần đầu tiên chơi game online, lại đi chọn cái môn phái khó nhất mà chơi... Quả nhiên là lối tư duy kiểu học bá, thích khiêu chiến các loại yêu cầu có độ khó cao. Người thường cảm thấy chơi Ngũ Độc rất khó, cậu ta ngược lại cảm thấy thú vị.



Lý Tưởng chỉ đành buồn bực trở về ghế ngồi, mở ra diễn đàn Võ Lâm, tìm khu riêng của Thiếu Lâm, lục các topic bao hàm các loại tinh tuý về môn phái, cẩn thận nghiên cứu.



—— phải nghe theo lời sư phụ, qua server mới chơi lại Thiếu Lâm!