Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Chương 4139 : Đội trường tập họp

Ngày đăng: 16:44 18/04/20


Tối hôm đó, Lưu Xuyên trở lại ký túc xá, mở máy tính xem xét kết quả trận đấu giữa Lạc Hoa Từ với Hoa Hạ ngày hôm nay. Giai đoạn lôi đài chiến Hoa Hạ phái ba người Lương Tân Hải, Vu Dương cùng Tạ Quang Nghị lên thi đấu, gian nan hiểm trở bảo vệ lôi chủ kỳ đoạt được 3 điểm, nhưng đến giai đoạn đoàn chiến lại bị Diệp Thần Hi thiết bẫy từng bước từng bước sa vào trắng tay, kết quả cuối cùng 3:6.



Bên này Trường An đối chiến Thất Tinh Thảo, một lần nữa bị Thất Tinh Thảo cạo trọc 9:0, đây cũng là trong dự đoán của Lưu Xuyên. Dương Kiếm đối chiến với lão Tiếu hoàn toàn không có cơ hội giành phần thắng, trong lôi đài chiến Thất Tinh Thảo lại có hai tuyển thủ mạnh là Tô Thế Luân với Diệp Chu, hôm nay Tần Dạ cũng không đánh thắng được Luân thần.



Lý Tưởng nhìn clip quay lại trận đấu ngày hôm nay, cảm thấy đau lòng thay cho Tần Dạ "Trường An tại sao lại thua nữa..."



Lưu Xuyên cười cười nói "Đối thủ trận sau là Thịnh Đường, phỏng chừng còn thua nữa..."



Lưu Xuyên hoàn toàn không trông đợi gì nhiều đối với tiền cảnh của Trường An trong mùa giải lần này, gặp đội yếu hơn chiến thắng là chuyện đương nhiên, nhưng cứ hễ đụng phải đội mạnh thì 1 điểm cũng không lấy được, suất vào giải chính thức chỉ có 8, cứ tiếp tục như vậy có lẽ Trường An chắc chắn sẽ mất đi cơ hội vào giải chính thức.



Lưu Xuyên nghĩ một lát, đột nhiên lấy di động ra nhắn tin WeChat cho Tần Dạ "Nè, cho cậu xem tấm ảnh này."



Kèm theo sau là tấm ảnh chụp chung buổi liên hoan tụ họp hôm nay, trước lúc Lam Vị Nhiên đi Lưu Xuyên tranh thủ nhờ phục vụ viên nhà hàng giúp đỡ chụp tấm ảnh chung cho cả bảy người.



Tần Dạ xem xong trả lời người nào đó bằng một loạt dấu chấm "..."



Lưu Xuyên cười nói "Sao hả? Hôm nay là ngày chính thức thành lập chiến đội Long Ngâm, nhìn cũng ra dáng lắm đúng không?"



Tần Dạ kinh ngạc hỏi lại "Bên cạnh cậu là Tứ Lam đúng không?"



Lưu Xuyên nói "Bingo, tôi mới hóa giải thù hận trong lòng cậu ta, sẵn tiền kéo cậu ta xuống nước luôn."



"..." Tần Dạ có chút không tin được "Thật không đấy? Tên kia hận nhất là cậu mà, lẽ ra nhìn thấy nên đánh cho cậu nhừ tử mới phải chứ?"



Lưu Xuyên cười nói "Mọi ân oán lúc trước coi như xóa bỏ, Tứ Lam đã quyết định gia nhập chiến đội của tôi. Thế nào, có hứng thú theo chúng tôi không?"



Tần Dạ nhận được tin nhắn này liền im lặng, không trả lời.



Thừa dịp Tần Dạ thi đấu thất bại lôi kéo mời chào như vậy, Lưu Xuyên cũng cảm thấy mình rất đê tiện, nhưng mà hôm nay Tứ Lam phân tích rất đúng, kéo Tần Dạ qua là để hoàn thiện đoàn đội phối hợp với tiết tấu đánh nhanh, trong tất cả các tuyển thủ loại hình thích khách của Liên Minh, Tần Dạ chính là nhanh nhất, cũng chỉ có Tần Dạ mới theo kịp ý nghĩ của Lưu Xuyên. Mặc dù phong độ hiện tại của Tần Dạ không bằng năm đó, nhưng lão tướng dù sao cũng là lão tướng, kinh nghiệm thi đấu phong phú dư sức bù đắp những khuyết điểm nhỏ ấy.



Lưu Xuyên nói "Tôi bảo rồi, chỗ tôi tùy thời hoan nghênh cậu gia nhập, những lời này có hiệu lực vĩnh viễn. Cậu suy nghĩ kỹ lại đi."



Tần Dạ đọc tin này bất giác mỉm cười, bản lĩnh mặt dày mày dạn kéo người của Lưu Xuyên đúng là càng ngày càng tiến bộ, luôn luôn lựa lời hay chọt đúng nội tâm của đối phương... Nhưng là, Tần Dạ chăm chú nhìn ảnh chụp chung kỷ niệm thành lập chiến đội của bọn họ, cũng đoán được lần này Lưu Xuyên là làm thực sự chứ không phải nói đùa. Vô liêm sỉ đến nỗi lôi kéo cả tử địch Tứ Lam vào đội, là tử địch đó... Thật không hiểu tên kia làm cách nào vác mặt đi khuyên nhủ Tứ Lam nữa? Năm đó cũng là do cậu ta đánh bại Tứ Lam bốn lần liên tục, hại Lam Vị Nhiên nản lòng rời đi trong tiếc nuối...



Trầm mặc một hồi lâu, Tần Dạ mới trả lời lại "Tôi sẽ suy xét, đến nghỉ đông rồi tính đi, có rảnh tôi tới Trường Sa thăm mọi người."



Lưu Xuyên cười nói "Ok, tôi không hối cậu nữa, chuyên tâm chuẩn bị cho các trận sau đi, chúc cậu may mắn!"
——Giao Long Xuất Thủy— Ác Cẩu Lan Lộ!



Đây là thức mở đầu thường thấy của Cái Bang côn, chỉ thấy trên màn hình, cô nàng Cái Bang hung mãnh dị thường vung gậy lao tới chặn dường lui của Lưu Xuyên, ngay lập tức nối một thức Bổng Đả Cầu Đầu, tính đánh choáng Đường Môn để xuất ra liên chiêu của Cái Bang!



Nhưng mà gậy trên tay vừa mới bổ xuống, Tiêu Lâm liền ngẩn cả người.



Đường Môn đâu?



Tiêu Lâm lập tức điều chỉnh góc nhìn, phát hiện Đường Môn kia đang đứng sau lưng mình, trong lòng hoảng hốt vội vàng vung gậy sử dụng Hoành Tảo Thiên Quân, tính đẩy ngã đối phương.



Cơ mà Lưu Xuyên nào cho cô nàng có cơ hội đẩy ngã mình?



Ngón tay nhanh chóng thao tác Đường Môn bật nhảy Mê Ảnh Túng chuyển đổi vị trí, Vũ lâm linh thậm chí còn không kịp đụng đến góc áo của Lưu Danh Bách Thế!



"Ha ha..." Lưu Xuyên cười nói "Quả nhiên là fan của Lộc Tường ha."



Nói xong giống như chưa đủ, lại tiếp thêm một câu "Có điều muốn học đấu pháp của Lộc Tường, còn kém xa lắm."



Dứt lời liền nhanh chóng bùng tốc độ tay, trong nháy mắt xuất ra liên chiêu giết chết Tiêu Lâm.



Tiêu Lâm "..."



Bị đối phương liên chiêu giết chết, Tiêu Lâm tức giận đến trắng bệch mặt mũi, cắn chặt răng không lên tiếng.



Lưu Xuyên vẫn không quên tiếp tục kích thích người ta "Thấy không, điểm trang bị tôi kém hơn cô nhiều lắm, cơ mà giết chết có tốn chút công nào đâu."



Tiêu Lâm "..."



Trác Văn Siêu có hơi khó xử, đưa tay sờ sờ mũi, bước đến nói nhỏ với Lưu Xuyên "Chừa chút mặt mũi cho đàn em đi..."



Lưu Xuyên cười nói "Thi đấu chứ đâu phải là chơi bày hàng, trên sàn đấu sẽ không có đối thủ nào vì cô ta là nữ sinh mà nhường nhịn hay chừa mặt mũi không đánh, nếu tâm lý yếu ớt quá, có chút thất bại như vậy cũng chịu không nổi, thôi thì rời đi sớm cho rồi."



Tiêu Lâm "..."



Ngay khoảnh khắc ấy, mọi người cảm giác như nghe được tiếng nghiến răng của cô nàng Tiêu Lâm...