Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Chương 4147 : Trận chiến sư đồ

Ngày đăng: 16:44 18/04/20


Đội của Lưu Xuyên gian nan vượt qua đợt tập kích của "tiểu đội đánh lén" Đồng Tước, vất vả lắm mới gặp đội bình thường cũng chiến thắng được một trận, sau đó lại gặp được tiểu đội tân nhân của Quốc Sắc, lại bị dập cho te tua một hồi, cứ thế một trận thắng rồi một trận thua, điểm chiến giới cứ cộng nhích lên được chút lại trừ tuột xuống một chút, nguyên một đêm như thế, thiệt sự là không có cách nào thăng lên được chiến giới hai.



Lam Vị Nhiên quả thực không biết phải nói gì "Chỉ là mấy trận chiến giới một thôi mà làm rùm beng lôi kéo cả nùi tới giết, không hổ danh trùm cừu hận ha Lưu Xuyên."



Lưu Xuyên cảm thấy mình cực kỳ vô tội "Sao tự dưng đổ thừa cho tôi, tại Trần miệng rộng ồn ào la hét trên nhóm Liên Manh, còn tiết lộ ID của cả đám chúng ta nữa, rủ rê tụi nhỏ mở nhóm riêng hô hào đi săn tôi, hiện tại ước chừng cả chục đội clone chạy tới cạnh kỹ canh me đội của chúng ta..."



Lý Tưởng nghe vậy kinh ngạc hỏi "Nói vậy đêm nay không thể thăng lên chiến giới hai rồi?"



Lưu Xuyên gật đầu "Ừ, thua một trận là bị trừ 5 điểm chiến giới, cứ tiếp tục như vậy hoài đừng nói là lên chiến giới hai, sợ là điểm tích cóp nguyên buổi tối hôm nay cũng bị trừ sạch sẽ."



Dừng một chút, lại mỉm cười nói "Mà không sao, như vậy cũng có ưu dãi, mấy trận đánh hôm nay cũng gần đạt tiêu chuẩn chiến giới bảy rồi. Tôi thấy nên cảm ơn tên miệng rộng họ Trần kia, giúp chúng ta thành lập quân đoàn huấn luyện chất lượng tới như vậy."



"..."



Quân đoàn huấn luyện?



Mọi người nghe mà nghẹn cả họng.



Quân đoàn huấn luyện khoa trương đến như vậy, còn xa xỉ hơn đoàn huấn luyện do các tinh anh cùng nhóm quản lý của các công hội ở Khu 7 lần đó!



Sau đợt lần trước Trần Tuấn Phi tiết lộ việc Lưu Xuyên lập đội cố định luyện binh trong game, mấy thành viên trong đội của Lưu Xuyên bao gồm những ai, các đội trưởng đều nắm rất rõ. Hôm nay bởi vì sự xuất hiện một cái tên hoàn toàn mới toanh là "Thiên Không" làm cho rất nhiều người cảm thấy tò mò nghi hoặc, cho nên cũng rất là "thuận nước đẩy thuyền" một phen, mặc kệ Trần Tuấn Phi kích động đám tân nhân huấn luyện doanh đi cạnh kỹ trường đánh mấy ván, cũng sẵn tiện thăm dò Tiêu Dao kia là ai.



Nhưng mà đến cuối cùng chẳng ai thăm dò được gì—— bởi vì Lam Vị Nhiên đến càng về sau càng afk hăng say hơn, Lưu Xuyên chia Tứ Lam cùng Cá một tổ đi đường, vì muốn gây áp lực buff cho Tiểu Dư, Lam Vị Nhiên tỉnh bơ đứng chơi ở một bên, trơ mắt nhìn Tiểu Dư bị đánh đến quắn quíu cả lên cũng không thèm ra tay giúp đỡ.



Đội của Lưu Xuyên thua ba trận liên tục, điểm cũng bị trừ đi rất nhiều, cho nên về sau hệ thống "thương tình" không ghép cặp họ đánh với các đội clone có tỷ lệ thắng cao của đám tân nhân tuyển thủ nữa, mà cũng bởi vì tỷ lệ thắng cao nên các đội clone này bị hệ thống ghép lại cùng nhau, lẫn nhau đánh cho tưng bừng khói lửa.



Diệp Thần Hi cũng thấy được tấm ảnh chụp share ở group chat, trong lòng cũng khá là tò mò về Tiêu Dao tên "Thiên Không" kia, bèn mở group WeChat nội bộ của Lạc Hoa Từ nói "Các cậu đừng theo Trần Tuấn Phi chạy qua cạnh kỹ trường chờ thời nữa, đánh xếp hạng là hệ thống ngẫu nhiên ghép cặp, tỷ lệ bị ghép trúng với đội Lưu Xuyên rất thấp, ra ngoài tự lập cái phòng riêng rồi mời đội của Lưu Xuyên vào mà đánh."



Đám tân nhân thấy vậy nhìn nhau một cái, tổ trưởng của cả bọn là Trương Nguyên hỏi lại "Đội trưởng, hẹn trực tiếp vậy lỡ Lưu Xuyên không chịu đến rồi sao?"



Diệp Thần Hi khẽ cười một tiếng, mới nói "Không cần lo, khó lắm mới có cơ hội đánh với tuyển thủ chuyên nghiệp, anh ta đang luyện tân nhân còn gì, chúng ta tự mình dâng tới cửa như vậy anh ta không dại gì từ chối đâu."



Trương Nguyên nghe vậy gật gù tỏ ra hiểu được, cũng lập tức nhắn tin cho Lưu Xuyên.



Nhóm tân nhân Lạc Hoa Từ này chính là đám người tập pk đội của Lưu Xuyên ở Khu 7 lúc trước, tính ra cũng có chút quen mặt, nên đều có thêm hảo hữu với Lưu Xuyên. Bởi vì Xuyên thần là bậc tiền bối lão làng trong giới, nên mỗi lần Trương Nguyên nói chuyện với Lưu Xuyên đều tỏ ra cung kính "Chào Xuyên thần, hiện tại anh có rảnh không ạ? Bên này tụi em có sáu người muốn đánh một trận đoàn chiến với anh."




Acc của Diệp Thần Hi đang cầm tuy chỉ là một acc clone của tân nhân trong huấn luyện doanh, nhưng trang bị toàn thân đều là đầy đủ, đây cũng là lý do tại sao Lam Vị Nhiên thua Diệp Thần Hi.



Lam Vị Nhiên đã tính toán điểm này từ trước, cho nên anh biết trận pk này mình nhất định sẽ thua, mới có thể thoải mái đánh một hồi, vừa có thể để Diệp Thần Hi thắng mình một cách hợp tình hợp lý, đồng thời cũng không làm mình bại lộ thân phận.



Nhưng bất ngờ là Diệp Thần Hi lại có thể nhìn một cái liền nhận ra điểm này, Lam Vị Nhiên có chút ngạc nhiên, nhưng sau đó lại khẽ cười.



Đồ đệ đúng là thay đổi nhiều thật na, ánh mắt lợi hại đến nỗi có thể phán đoán chính xác thực lực của hai bên hơn kém bao nhiêu lẫn ảnh hưởng do trang bị tạo thành... Đồ đệ hiện tại đã là đội trưởng của chiến đội Lạc Hoa Từ, Lạc Hoa Từ trong tay Diệp Thần Hi bây giờ đã là tiền đồ vô lượng, Diệp đội xuất sắc hơn so với Lam đội năm đó nhiều lắm.



Có một đồ đệ như vậy, làm sư phụ như mình hẳn là nên thấy vui mừng mới phải chứ nhỉ?



Lam Vị Nhiên nghĩ như vậy, cũng thuận tay gửi một cái biểu tình mỉm cười nói "Cậu là một đội trưởng tốt, cố lên."



Diệp Thần Hi cau mày "Anh rốt cuộc là ai?"



Lam Vị Nhiên nói "Fan hâm mộ của cậu."



Đồng bọn Long Ngâm "..."



Tứ Lam, làm ơn đừng học thói mặt dày của đội trưởng na!!! Chiến đội chúng ta có một tên mất nết mặt dày là đủ rồi, anh tại sao lại có thể lừa đệ tử của mình như vậy hả?



Thái độ của Lam Vị Nhiên vô tâm vô tình như trước, vươn tay cầm cốc cafe uống một ngụm, lại đánh chữ nói "Diệp đội cố lên hen, ráng đoạt thêm cái quán quân nữa!"



Diệp Thần Hi "..."



Lam Vị Nhiên "Đi trước ha, bai bai."



Diệp Thần Hi "Khoan đã! Tôi có chuyện muốn hỏi!"



Nhưng mà, không đợi Diệp Thần Hi đánh chữ, Lam Vị Nhiên đã sớm thản nhiên rời khỏi lôi đài, bỏ lại một mình Diệp Thần Hi đứng sững sờ ở giữa cảnh tuyết trắng ngần, trái tim kinh hoàng loạn nhịp thật lâu, nghi hoặc trong đáy lòng cũng càng lúc càng lớn.



—— Người này rốt cuộc là ai?



—— Là... người nọ sao? Là người khiến cho mình ngày nhớ đêm mong... Sư phụ?